Công Nghi Thiên Hành như có sở cảm, xoay người lại, nhìn thiếu niên đang chạy tới mỉm cười: "A Tá."
Cố Tá trong lòng cực kì cao hứng, ba bước thành một nhảy nhót bay tới. Chỉ tiếc hắn quá nóng nảy, chưa được mấy bước đã vướng chân, cả người ngã nhào về trước.
Công Nghi Thiên Hành khẽ biến sắc, thân hình nhoáng cái tới gần, duỗi tay kịp lúc đem người ôm lấy –– chút việc nhỏ này cũng không tính là gì, bước chân không chút dao động, vững vàng đem người ôm vào ngực.
Sau đó y bật cười: "A Tá nghênh đón vi huynh bằng cách này đấy ư?"
Cố Tá vốn nghĩ bản thân sẽ bị ngã thảm rồi, vừa định vận dụng chút chân khí làm đệm đỡ đau, không nghĩ tới hắn còn chưa phản ứng, đã được đại ca ra tay cứu vớt rồi. Bất quá sau khi nghe được Công Nghi Thiên Hành trêu chọc, hắn cũng có chút ngượng ngùng: "Đại ca, là ta quá vội vàng."
Công Nghi Thiên Hành cười nói: "Xem ra A Tá rất nhớ vi huynh nha."
Cố Tá nóng mặt, lại không phản bác.
Dạo gần đây hắn thường xuyên cảm giác được đại ca đang ở gần mình, thật sự mỗi ngày....đều nghĩ đến y.
Sau đó Công Nghi Thiên Hành buông lỏng tay ra.
Cố Tá rời đi vòng tay đó, từ trên xuống dưới bắt đầu đánh giá đại ca lâu ngày không gặp này: "Nha, đại ca đã đột phá tới Tiên Thiên ngũ trọng?"
Công Nghi Thiên Hành cười: "Đúng vậy, hiện giờ ta đã ngang hàng A Tá rồi, A Tá cần phải nổ lực thêm a."
Cố Tá gật gật đầu: "Ta biết rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-duoc-a/1802771/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.