Edit: Cám
Sau khi trở về, mỗi ngày cứ yên ả trôi qua.
Nói là yên ả cũng không đúng, chuyện phải làm có rất nhiều, toàn bộ thành viên trong tổ chức của Công Nghi Thiên Hành đều rất bận rộn.
Đương nhiên tiến triển cũng rất lớn.
Đầu tiên là Long Nhất đem hàng hóa đưa cho Phúc Mãn Đa, hơn nữa còn thuận lợi đổi lấy một bảng hiệu. Đối với Phúc Mãn Đa đây chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức gì, liền thuận lợi trong tông môn thuê một cửa hàng, treo thẻ bài "Dược Sinh Đường" cùng tên với hiệu thuốc hoạt động lâu năm của Công Nghi Thiên Hành ở Thương Vân Quốc, chờ ba người Trương Minh Viễn có thể thành công luyện chế ra đan dược, có thể từ từ đem hàng hóa bày biện ra, còn có thêm đan dược Cố Tá cung cấp, không bao lâu nữa hẳn là có thể thuận lợi khai trương rồi.
Sau đó là Long Nhị cùng mấy Võ giả nô lệ xuất ngựa, bỏ tiền mua thêm nữ nô lệ Võ giả, yêu cầu ý chí phải kiên định, dung mạo cũng không kém... Dù sao mở cửa hàng cũng cần tới nhân viên phục vụ, đặc biệt là khoản chiêu đãi khách nhân cần phải có nữ tử dịu dàng ôn nhu. Bất quá chuyện mua nữ nô không cần chọn dung mạo tuyệt sắc, nguyên nhân bởi vì người nào đó ra lệnh buồn nôn nói nữ Võ giả so với nam Võ giả càng sang quý hơn, thêm vào đó một khoản "phụ gia giá trị" khiến người khác không khỏi thở dài.
Đương nhiên đối với Công Nghi Thiên Hành mà nói nam nô hay nữ nô cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-duoc-a/1802701/quyen-3-chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.