9. 
Lý mama quả thực là một người nhìn xa trông rộng. 
Sau khi lấy được ta từ tay Tiêu Trường Minh, bà ấy đã tiêu tốn một số tiền lớn để biến ta thành hoa khôi. 
Ta nói "Ta bán nghệ chứ không bán thân, nếu không thì sẽ không nhảy." 
Lý mama cười vỗ vỗ vai tôi: "Hiểu rồi! Mama ta hiểu!" 
"Vị đại gia kia cho ta một vạn lượng bạc, để ta chiếu cố ngươi thật tốt." 
"Người cứ yên tâm làm việc đi, đợi mama phát đạt sẽ không để ngươi chịu thua thiệt đâu." 
Chà, mama này ta thích nha. 
Ta cầm tay bà "Một vạn lượng luôn hả, cho ta một ít được không?" 
Lý mama nhìn ta, rồi đột nhiên cầm khăn tay lên day day thái dương. 
"Gì? Ngươi muốn ăn điểm tâm?" 
"Được rồi, nữ nhi yêu dấu, để mẹ đi làm cho con ngay." 
Cũng có tình mẹ con đấy, nhưng chỉ có thôi chứ không nhiều. 
10. 
Thế là ta bắt đầu làm việc tại thanh lâu. 
Lúc đầu, Lý mama muốn ta nhảy mỗi ngày. 
Ta nói: “Thế không được đâu, mỗi tháng một lần là mệt lắm rồi”. 
"Nhưng không nhảy thì đói lắm." 
Lý mama nói: "Có biết ta đã tốn bao nhiêu tiền để biến con thành hoa khôi không. Con mỗi tháng mới ra nhảy một lần, cả thanh lâu chúng ta đều ch.ết đói hết à." 
Sau khi thương lượng, chế độ làm việc của ta tạm thời được điều chỉnh thành năm ngày làm và một ngày nghỉ. 
Ta tức lắm. 
"Có hoa khôi nhà ai phải làm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-co-cai-mo-hon/2964574/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.