Chương trước
Chương sau
" Phanh phanh phanh! " Sa Thủ tại Eric trên thân bùng nổ mãnh liệt, kinh khủng, to lớn bàn tay không ngừng , liên miên không dứt từ cậu khuếch tán mà ra, đồng thời biển lửa cơ hồ trực tiếp đem Eric lúc trước chỗ đặt chân cho triệt để tràn ngập.
“Ngao! " Nhìn thấy mình như thế hung mãnh thế công, cái kia một tia Dị Chủng Thánh Thú chi hỏa biến ảo Kỳ Lân bỗng nhiên rống lớn một tiếng, chợt hai con ngươi gắt gao nhìn phía trước biển lửa. Nhưng là, còn không đợi nó thở một thanh khí, chính là kinh hãi nhìn thấy, một bóng người, đang chậm rãi từ cái kia trong biển lửa đi ra, tại cái kia bốn phía hỏa diễm phụ trợ dưới, giống như Hỏa Thần giáng lâm.
Eric kiếm trong tay bỗng nhiên vừa nhấc, xung quanh bên cạnh vô số hỏa diễm giống như nhận lấy cái kia cực kì khủng bố uy thế, điên cuồng hướng về xung quanh bên cạnh phóng đi, không dám có chút ngăn cản.
" Ầm ầm " Một kiếm chém tới, vạt áo theo cuồng phong múa, toàn bộ thức hải đều phát sinh kịch liệt rung động, cuồn cuộn vô biên không dứt. Cái kia một tia Dị Chủng Thánh Thú chi hỏa biến ảo Kỳ Lân, hai mắt trợn cự đại, ngạc nhiên nhìn lên trước mặt cái kia một đạo xé rách chân trời kiếm mang, một khắc này, nó đã xem hoàn toàn ngăn cản không được Eric hết thảy thế công.
Bởi lẽ khi dung hợp cùng bóng đen kìa hòa làm một, sức mạnh cậu tỏa ra đã không còn nằm trong phạm vị nhân loại hay thánh thú có thể chịu được trong một khoảng thời gian rất rất ngắn, tuy vậy cũng đủ để thu phục Thánh Thú rồi.
" Ầm! " Chợt răng rắc một tiếng, chỉ gặp cái kia một tia Dị Chủng Thánh Thú hóa thành vô số thật nhỏ mảnh vỡ, trực tiếp nổ bể ra tới. Cái kia một tia dị hỏa bị đạo kiếm quang kia chém chết, tiêu tán vô hình, mà tại nó dừng lại vị trí, một sợi ngọn lửa màu tử kim đang không ngừng thiêu đốt lên. Cái kia một sợi ngọn lửa màu tử kim như thế loá mắt, chói mắt, câu hồn phách người, lấp lóe tại Eric sâu trong thức hải.
Đây chính là giấu ở Thánh Thú Kỳ Lân trong khí hải Âm Lãnh Chi Hỏa, dị hỏa bài danh thứ mười ba trong tổng số dị hỏa ở Tây Du Kí, nó cũng từng là vật đã khiến bao nhiêu thần ma nghe qua đều khiếp sợ về độ khủng bố của nó khi có thể làm thần hay ma bất kì tu vi có cao tới đâu khi dính phải nó đều sẽ phải chịu cơn ớn lạnh từ trong cơ thể , đau đớn đến cùng cực, mà thêm một đặc tính nữa đó là không hóa giải kịp thời thì rất có thể sẽ bị nó nuốt chửng và trở thành một phần của nó.
Eric đôi mắt màu đen ánh lửa màu tử kim kia, chợt thủ không kìm được mà hướng về Âm Lãnh Chi Hỏa chộp tới.
" Đợi đã, ngươi chưa thể dung hợp với nó được... " Bóng đen đang định ngăn cản cậu chạm vào nó nhưng không kịp , cái kia một tia Tử Kim Sắc dị hỏa, cực kỳ có linh tính, vậy mà vọt thẳng hướng về phía Eric, đẩy xa bóng đen kia lùi ra khỏi cậu, không cho kẻ thần bí kia nói gì thêm.
" Oanh! Oanh! Oanh! " Toàn bộ dung nham, toàn bộ Thức Hải, hết thảy tất cả đều sôi trào lên.
" Rống! "Một tiếng cự đại rống tiếng vang lên, toàn bộ dung nham đều nổ tung, bạo động, vô số Tử Kim Sắc lửa bắt đầu điên cuồng tứ ngược. Ngọn lửa màu tử kim tràn ngập cả dày đặc nham thạch nóng chảy bên trong, kinh khủng nhiệt độ nương theo lấy hỏa diễm không được bốc lên, càng phát lộ ra nóng rực, thậm chí là ngay cả hư không, đều là ở chỗ này lộ ra phá lệ vặn vẹo.
Nếu không phải tiểu cẩu hộ pháp Eric thân thể, liền xem như hắn tu luyện qua Bát Trọng Thể Thuật như Eric học được từ Kokkuri , giờ phút này cũng đã sớm hóa thành một đống tro bụi bởi sức nóng tỏa ra từ dị hỏa.
Đột nhiên, chỉ gặp một cái cự đại Kỳ Lân Hư Ảnh sừng sững dung nham phía trên, tản ra phong cách cổ xưa, mênh mông khí tức, cái kia cự đại hai mắt nhìn phía dưới Eric . Hư ảnh giữa không trung, cái kia Kỳ Lân nó trên thân thể cái chủng loại kia tử kim nhan sắc, cũng là lộ ra càng phát thâm trầm, cái kia từng mảnh nhỏ miếng vảy, cũng là trở nên sinh động như thật, như vật thực sự có tồn tại.
Đó là chân chính Kỳ Lân, đây mới là chân chính Hồng Hoang Cổ Thánh Thú, nghe đồn thần thú được thiên địa sinh ra bản chất đã là thú vương...
Eric lẳng lặng đứng vững, hắn thân thể chưa từng có chút nào động tĩnh, thậm chí ngay cả hô hấp của cậu, đều là trở nên thấp không thể nghe thấy, nếu không có một tia sinh cơ vẫn như cũ quay quanh thân thể cậu, chỉ sợ mặc cho ai đều sẽ đem cho rằng là một bộ không có tức giận thi thể.
Thôi chết giờ cậu mới nhớ ra được vài điều cấm kị Kokkuri lão sư đã từng nói... Dị hỏa vốn là tạo vật của trời đất, vốn do thời gian dài tồn tại rất có khả năng tự sinh linh trí của chính mình. Vì lẽ đó, những người chưa được khai mở tâm căn của bản thân chuyên dùng để trợ giúp người tu tiên thì khi dung hợp với nó rất có thể sẽ chịu phản thệ đến cả hồn phách cũng tiêu tán.
Tiếp theo một cái chớp mắt, cái kia cổ lão, mênh mông Kỳ Lân Hư Ảnh bốn vó một bước nhất động, hướng về Eric đi đến, khi đụng chạm lấy cậu thân thể thời điểm, cái kia Kỳ Lân Hư Ảnh chậm rãi tiêu tán, giống như trực tiếp tràn vào đến Eric trong thân thể.
Nóng... Thực sự rất rất nóng !! Cảm giác hiện tại của cậu chỉ có thể dùng mấy từ đó để hình dung, ngay cả khi đối đầu với Thánh Thú Kì Lân ban nãy thì nhiệt độ cũng không cao đến mức này, nếu cậu tính không lầm nhiệt độ cơ thể cậu giờ chắc chắn đã qua đến cả hàng triệu độ, sức nóng hoàn toàn có thể thiêu rụi bất cứ đại lục nào....
Bỗng nhiên, một bàn tay đặt sau lưng cậu, chưa đầy vài giây sau nhiệt độ dường như đã có dấu hiệu thuyên giảm, người đó bấy giờ mới lên tiếng : " Thối tiểu tử, đầu óc ngươi bị nhiễm hỏa nên tư duy có phải bị suy giảm đi không hả ?? Ta nhớ Kokkuri đã dạy ngươi không được tùy tiện làm những điều ngu ngốc khi ở trong này rồi, thế mà ngươi lại dám tự ý dung hợp với dị hỏa trong khi căn cơ ngươi chưa có... Lần này may thay ta đến kịp thời không ngươi cứ liệu mà vĩnh viễn tan biến trên cõi này đi... "
" Hì hì... Lão sư, ngươi lâu như thế mới tới thăm ta mà đã nóng nảy quá. Dù gì đi chăng nữa ta đã biết chắc mình sẽ không có mệnh hệ gì khi có lão sư sẽ bảo vệ ta... "Cho dù bị Âm Lãnh Chi Hỏa thiêu cháy đến nỗi chảy cả mồ hôi ròng vì đau đớn, Eric vẫn gắng gượng nở nụ cười đáp lại người cậu ngày nhớ đêm mong gặp lại nhất.
" Hừ... Cẩn thận cái mồm ngươi. Âm Lãnh Chi Hỏa không phải Dị Hỏa thông thường thuộc về thế giới ngươi đang sống, kể cả khi ngươi khôi phục lại toàn bộ kí ức bản nguyên đều chưa đủ điều kiện dung hợp nó, huống chi dị hỏa đã hợp cùng Thánh Thú từ lâu nên bạo tính của nó tất nhiên không cần bàn cãi... " Người tới không ai khác chính là Thiên Hồ, lẽ ra hắn để định thằng nhóc này sinh tốn thêm một thời gian nữa, ai ngờ được cậu lại ngu ngốc đi dung hợp với dị hỏa nên hắn bất đắc dĩ mới phải hiện thân để giúp Eric hấp thu dị hỏa.
" Bạo tính ?? Có nguy hiểm không lão sư ?? " Kí ức bản nguyên chắc là lượng tri thức nằm trong đầu cậu nên Eric cũng không nghĩ nhiều, vừa điều hòa hơi thở vừa tò mò.
" Có ... Nó sẽ làm ngươi thực hiện nhiều chuyện ngươi khi tỉnh táo có khi không có dũng khí làm hay sẽ làm ra nhiều chuyện thương thiên hại lý, nói chung thì rất phiền phức... " Thiên Hồ cũng lười giải thích thêm, nhanh như chớp đã đánh ngất Eric, ánh mắt hướng về bóng đen đang chăm chăm nhìn lại hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.