Chương trước
Chương sau
Kokkuri không để cho Murad cơ hội từ chối, thoáng chốc đã biến về nguyên dạng trạng thái bản nguyên của mình, một con cáo chín đuôi khổng lồ màu trắng với những chiếc chuông quanh cổ kèm theo đó là những chiếc móng vuốt sắc nhọn.
" Xem ra ngươi cũng có chút thực lực... Cơ mà nhiêu đây đòi lấy mạng ta thì chưa đủ ... " Murad cũng không phải lần đầu thấy yêu thú có thể tu tiên để gia tăng tuổi thọ và pháp lực của bản thân, thần khí Tàn Ảnh Đao như cảm thấy được chủ nhân nó đang cần dùng tới cũng tự động hoà thành hạt cát, nằm trên tay nàng.
" Grừ... Nhân loại, nhận lấy cái chết đi... " Đã chiến đấu thì lời thoại cũng phải sửa lại đôi chút, chắc chắn chủ nhân và tiểu chủ nhân nhìn nghe và nhìn ta chiến đấu sẽ cảm thấy ta quá ngầu, đầy anh dũng đi, Kokkuri thầm nghĩ.
" Nói nhảm... Ngươi là người tới ám sát ta thì đâu cần nói nhiều như vậy. Nhanh để ta còn đi nghỉ ngơi... " Murad tức giận quát, huy động Tàn Ảnh Đao triệu hồi ra vô số những ảo ảnh hệt như nàng, cùng đồng loạt nhắm vào mục tiêu là hồ ly ngốc nghếch đang bị vây khốn.
Đương nhiên, đừng nhìn Kokkuri ngốc như thế mà khinh thường, Cửu Vĩ Hồ Ly thì cũng tương đương với việc hắn đã tu được khá lâu rồi, phép thuật hay ma pháp cũng chỉ thua kém lão yêu Thiên Hồ thôi. Thân hình to lớn là thế , tuy vậy Kokkuri lại nhanh nhẹn né hết được những đòn tấn công như vũ bão nhằm vào mình, dùng móng vuốt sắc nhọn phá vỡ vài phân thân , mở đường truy đánh Murad.
Khôi phục thần khí lại như nguyên bản cũng khiến sức mạnh của nó nâng lên tầm cao mới, lúc Kokkuri dùng lửa hồ ly tạo ra quả cầu to lớn bay rất nhanh về Murad thì như có bức tường vô hình chặn đứng nó lại, đồng thời ở đằng sau , những phân thân tưởng chừng đã bị hắn hạ gục ban nãy bắt đầu dồn dập đánh hắn, may mắn trong gang tấc hắn kịp phi thân trốn được lên cao, né được đòn đánh lén đó.
" Nhân loại... Ngươi chơi xấu... Rõ ràng ta tay không, không một tấc vũ khí mà ngươi vác cả thần khí đánh với ta, thế thì sao ta giết được ngươi chứ... " Hoá lại thành hình người, Kokkuri buồn bực nói.
" Uy... Ngươi có nhầm lẫn gì ở đây không ?? Ngươi đến ám sát ta ... Xong không cho phép ta dùng vũ khí phản kháng ngươi. Có thấy vô lí không ?? Chả chủ nhà nào thấy trộm mà từ khoanh tay chịu trói cho trộm chôm hết tài sản cả, ta phản công bằng vũ khí là quá đúng còn gì... " Đối với ngốc hồ ly trước mắt, Murad đành hết nước hết cái giải thích độ phi lý hắn đòi hỏi.
" Nhưng mà ... Cái chính là vũ khí ngươi mạnh quá, ta đánh không có lại. Hay là vậy đi, cả ta và ngươi đều không biến hình hay ngươi bỏ thần khí đi đánh cận chiến, đồng ý không ?? " Ngốc ngốc chỉnh lại trang phục, mái tóc trắng, Kokkuri ra đề nghị.
" Được... Bất quá, lần này ngươi thua thì phải thực hiện một yêu cầu nhỏ của ta, chấp thuận thì chúng ta tiếp tục... " Murad nghiêm túc nói, tuy thế trong lòng lại hiếu kì thân phận của Kokkuri bởi Helios làm quái gì có yêu thú... Thì chỉ có khả năng duy nhất tên này có quan hệ với tên Thiên Hồ tùy hứng kia, thế lại càng phù hợp với món quà nàng sắp dành tặng cho hắn.
" Một lời đã định. Ta Kokkuri nếu thua sẽ thực hiện yêu cầu ngươi muốn, còn ngươi mà thua thì trả giá bằng cái chết. Điểm chỉ vào đây ... " Kokkuri chu đáo không biết lấy đâu ra giấy bút, cẩn thận viết từng điều khoản rồi mới đưa cho Murad một chút mực để dễ dàng điểm chỉ vào đó.
Xong hết thủ tục, lòng bàn tay hai người liền phát sáng lên, một vòng tròn kì lạ đã hiện lên trong lòng bàn tay Murad.
" Đó là khế ước của yêu tộc chúng ta. Việc ta và ngươi cùng chấp nhận hết những điều trong đó đã được Thiên Đạo chứng giám. Ai nuốt lời vĩnh viễn không siêu sinh... " Kokkuri chơi lớn một vố, chung quy cũng tại hắn sợ Murad sủi kèo á, cứ chơi khế ước cho chắc.
" Tốt, chỉ mong người không siêu sinh là ngươi chứ không phải ta. Sẵn sàng chưa, ngốc hồ ly Kokkuri... " Murad cất đi thần khí, lớn tiếng hỏi.
" Ta không có ngốc... Đáng ghét nhân loại... " Kokkuri bị nói ngốc hồ ly quá nhiều liền lâm vào trạng thái tức giận, thoắt cái đã di chuyển với tốc độ siêu nhanh, gần như đã đạt đến dịch chuyển để tiếp cận Murad, giáng một quyền vào người nàng.
Cửu Vĩ Hồ Ly, theo như tên gọi thì đúng chuẩn một chiến binh trời sinh thực thụ, nam thanh nữ tú, bất kì ai trong tộc đều mang trọng trách đặc biệt, ngoài phát triển tộc nhân ra, bọn họ còn phải học cách bảo vệ mình chống lại sự tham lam của các tộc khác. Rất nhiều tộc nhân của Kokkuri thời kì trước đều là những bậc kì tài xuất chúng, tuy vậy lại bị những nhân loại lừa gạt, để rồi chết thảm.
So về tốc độ, ở nhân dạng hay nguyên hình, Kokkuri không hề kém cạnh Murad, những quyền cước tấn công cũng chuẩn xác đến bất ngờ, khống chế vừa đủ lực đạo làm Murad ăn xong quyền kia do hơi chủ quan chỉ bay ra khỏi hoàng cung xa hoa , ra luôn tới đoạn sân ngoài.
" Khụ... Khụ... " Hơi kho khan đứng lên lấy lại bình tĩnh, nàng đã thực sự xem yêu hồ trước mắt là đối thủ một mất một còn. Thực ra ngoài việc học cách sử dụng thần khí, mỗi đời hoàng gia được sử dụng Tàn Ảnh Đao như Mulan hay Murad còn được học thêm một bộ quyền pháp và thân pháp loại đặc biệt để sử dụng những lượng sức mạnh thừa ma thạch Andura truyền vào cơ thể, tùy thời biến ra sức mạnh nguyên tố nàng muốn.
" Thế nào ?? Còn sức để đánh không ?? " Kokkuri nhàn nhã bước về phía Murad, giọng mỉa mai hỏi, hắn còn tưởng Murad lợi hại lắm cơ, ai ngờ không có thần khí lại chả khác cá mắc cạn là bao.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.