Chương trước
Chương sau
" Vấn đề này... Ta có thể lựa chọn từ chối ngài không ?? " Nakroth ngập ngừng, có vẻ như không muốn xa rời chiếc mặt nạ của mình cho lắm...
" Không thể... Nếu ngươi muốn đánh thêm vài tiếng nữa thì có thể thử... Ta đánh còn chưa được đã tay cho lắm đâu... Hay khuôn mặt ngươi quá xấu không muốn cho ta xem... " Thiên Hồ vốn chẳng hề để ý đến Nakroth nói làm gì, hắn một khi đã muốn thì sẽ tìm đủ mọi cách đoạt được.
" Nhưng ... Haizz, thôi được. Nếu ngài đã thích xem thì trước tiên cũng phải bỏ ta ra đã... " Nakroth bất đắc dĩ phải đáp ứng tiểu nam nhân đang bán hành cho cả hắn và Zephys, giờ mà từ chối chắc hai người chỉ còn cái xác lúc trở về thành Under mất.
Nghe được Nakroth đáp ứng, bàn chân nhỏ của hắn mới buông Nakroth ra, đồng thời âm thầm chuyển thể cả ba người vào thế giới gương mà Zephys và Nakroth không hề hay biết, mà có biết cũng không thoát được khỏi đây.
Quả nhiên, vào phút chót Nakroth và Zephys ra ám hiệu cho nhau, cùng sử dụng Bồi Thẩm Đoàn và Nguồn Cơn Rắc Rối, nhanh rời khỏi tầm mắt Thiên Hồ.
" Phù... Tên kia thế quái nào lại biến thái tới vậy... Zephys, ngươi còn chạy được tốc độ nhanh bao nhiêu nữa ?? Không chừng có thể trốn thoát hắn... " Nakroth vừa chạy vừa hỏi Zephys đã có phần kiệt sức do giao đấu cùng Thiên Hồ, tuy cả hai đều là thẩm phán cõi âm nhưng Nakroth sức lực lại bền bỉ hơn nhiều, minh chứng rõ ràng nhất là kể từ lúc ra mắt có ăn nerf bao nhiều lần thì các best Nakroth vẫn đông đảo hơn Zephys rất nhiều và độ khó chịu khi cắt lính ,đẩy lẻ , chống chịu và bắt ad team bạn thì Nakroth số một không ai dám nhận số hai.
" Còn được... Chỉ mong như ngươi nói. Không thì đợi ta và ngươi phía trước là sự phẫn nộ của tiểu nam nhân kia ... " Zephys cũng đã đuối sức , tuy nhiên để bảo vệ mạng của mình, ba mươi sáu kế chạy là thượng sách... Thế nên việc cần làm hiện giờ là không bị Thiên Hồ bắt được.
Có lẽ cả đời chuyên đi phán xét các linh hồn khác như hai người lại không ngờ có ngày mình phải đối đầu với thực thể mạnh như Thiên Hồ tồn tại, thậm chí một cân cả hai người nhẹ tựa lông hồng, không thương tiếc đập cả hai ra bã.
Chạy được một quãng xa, ngay khi sắp đến được cổng Thành Under, bỗng nhiên hình bóng xuất hiện trước mắt làm cả hai không hẹn mà cùng trừng mắt, tràn đầy không tin nổi... Thiên Hồ đã ở đó đợi hai người, tùy ý nghịch thanh Tử Kiếm của Tử Ngưng trong tay.
" Thực ra ... Ta đã cố nhân từ với hai người rồi. Tuy vậy , là các ngươi bắt ta phải dùng đến biện pháp này thôi... " Vừa hết câu, áp lực toả ra từ tiểu nam nhân trước mắt hai người tựa như quả núi nghìn cân khiến cả hai quỳ rạp xuống đất, vô số những sợi xích làm bằng Ma Lực cố định một chỗ.
" Chủ nhân... Ta đã chuẩn bị xong những gì ngài cần... " Khi hai người còn đang ngơ ngác, một thân ảnh không thể nào quen hơn, trên người có mang chiếc mặt nạ và cả bộ giáp màu lục bạc, có cưỡi theo con rồng màu cũng như bộ giáp...
" Preyta ?? " Nakroth kinh ngạc thốt lên, rất lâu về trước cũng chính Preyta là người đã khai mở hành lang giữa cõi âm và cõi dương để Nakroth gia nhập Lực Lượng Sa Đoạ nhưng giờ bất ngờ khi lần đầu tiên hắn nghe được tiếng chủ nhân thốt ra từ miệng người này. Vì vốn dĩ mỗi vị Thành Chủ đều vô cùng cao ngạo, bất kì ai cũng chỉ xưng Volkath là đại nhân chứ từ chủ nhân chưa từng nghe từ miệng của Preyta, hiện thân của bệnh tật.
" Ân... Cho hai người này xem thử món quà ta đã chuẩn bị đi... " Thiên Hồ nhảy lên thân rồng ra lệnh.
" Tuân lệnh, chủ nhân ... " Preyta máy móc đáp lời, tức khắc con rồng xanh lục đang được hai người cưỡi cũng phun ra ngọn lửa màu xanh lam, dần dần nó hình thành nên thông đạo khổng lồ, khí tức âm u từ đó xộc ra.
" Báo thù.... Ta muốn báo thù.... " Những vật thể có hình dạng giống con người nhưng mờ ảo hơn nhiều, luôn miệng đòi báo thù, giết chóc,... Từ thông đạo chui ra, dễ dàng nhận thấy đây là những oán hồn toàn thân mang oán khí cực nặng .
" Đáng chết.... Những oán hồn hà cớ gì đông đến mức này... Buồn nôn chết ta... " Nakroth tuy bị trói vẫn ghét bỏ ra mặt những oán hồn trong vô thức muốn tìm được sự giải thoát, hắn ghét nhất những linh hồn như này nên thường thường những thứ như này Zephys thường thay hắn giải quyết ngay trên trần gian luôn , chứ ít oán hồn xuống được cõi âm là vì thế...
" Tử Thần và Người Hành Quyết muốn thử cảm giác bị oán hồn xâm nhập là thế nào không ?? Vừa hay ta đã vất vả thu thập bọn chúng hộ các ngươi, không cần cảm ơn đâu ... " Thiên Hồ tùy ý ngồi dựa vào người Preyta, chính Preyta cũng tìm chỗ thoải mái nhất cho chủ nhân mình.
" Cái gì ??? Ngươi lấy đâu ra được lắm oán hồn như này ?? " Zephys vốn bảo trì sự im lặng nay cũng không giữ được nữa thốt lên, cả nửa cuộc đời trước của hắn làm Tử Thần còn chưa diện kiến cả ức phần oan hồn như này đâu.
" Câu hỏi rất hay ... Preyta, thay ta giải đáp cho bằng hữu ngươi đi... " Vốn xem Preyta như chiếc gối ôm, Thiên Hồ lười biếng nói.
" Do ta tự mình kiếm về theo lệnh chủ nhân ... Yên tâm, bọn họ là những oan hồn ta thu thập trên rất nhiều thế giới, chất lượng vô cùng tốt, oan khí thì đương nhiên miễn bàn cãi... " Preyta thao thao bất tuyệt mới được vài câu thì đã bị Thiên Hồ vỗ đùi, miệng liền im bặt không tiết lộ gì thêm.
" Giải quyết chúng trước tiên đã, Nakroth... " Zephys bình tĩnh hơn Nakroth, liếc mắt nhìn đoàn quân lúc nha lúc nhúc những oán hồn, bất chợt trên người Zephys toả ra ánh sáng tím, từ đó hình ảnh lờ mờ một người cầm lưỡi hái xuất hiện trước mắt Nakroth...
" Ừm... " Nakroth cũng vậy, bắt đầu giải phóng sức mạnh hệt Zephys, chỉ có điều hình ảnh được triệu hồi ra rõ nét hơn. Cả hai thứ vừa được triệu hồi, quay lại nhìn cơ thể của mình rồi bắt tay vào chiến đấu với hằng hà sa số oán hồn đang nhào đến xé xác hai người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.