" Xem ra ta nên gửi tặng Kazekage vài món quà rồi... Để xem ngươi khi nhận được nó sẽ cảm thấy như thế nào nhỉ ?? " Thiên Hồ đang giả vờ ngủ trên đùi Pakura thầm nghĩ, bàn về cách làm người khác tuyệt vọng đến không thể tuyệt vọng hơn thì hắn nhận số ai sẽ không ai dám nhận số một rồi.
Cứ như thế, một kế hoạch tương đối khiến nhạc phụ tương lai của hắn phải khốn đốn đã được hắn vạch sẵn ra, chỉ chờ đến lúc ba cô gái chìm vào giấc ngủ sẽ thực hiện.
Tối hôm sau, phải mất một ngày để Thiên Hồ khôi phục sức lực, hắn hiện giờ đã dựng kết giới bảo vệ ba cô gái và một khoảng cách xung quanh đó gần một kilometers, ít nhất nếu để người khác nhìn thấy những cảnh tượng sắp xuất hiện sẽ không hay lắm.
Hắn lấy ra từ không gian hệ thống một đoạn đốt xương màu trắng, sau đó tự mình thổi một đoạn nhạc từ đoạn xương đó. Bất chợt, ở dưới mặt đất bỗng nứt ra làm đôi, tiếp đó vô số những âm thanh rùng rợn truyền ra từ dưới đó. Tiếng gào thét, tiếng phẫn nộ, giọng buồn bã... Đều phát ra từ đó. Đương nhiên những người có nhiều phúc đức sẽ không bị chịu đủ loại dày vò tại đây, chỉ có những kẻ ác mới phải lĩnh ngộ thứ tra tấn để sám hối... Vài giây sau, mọi tiếng ồn đều im bặt, một cô gái xinh đẹp nhẹ nhàng bay ra từ nơi đáng sợ đó, thoáng chốc liền dịch chuyển đến trước Thiên Hồ ôm hắn.
" Thân yêu, ngươi đã mấy chục năm không đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chuyen-sinh-sang-the-gioi-lien-quan-va-lien-minh/295280/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.