Chương trước
Chương sau
Hơn chục ngày sau, Thiên Hồ cũng không để ý biểu lộ khó coi của Lý Tĩnh, đích thân đến nhà cầu hôn con gái nhà người ta. Tất nhiên , Lý Tĩnh vẫn nghĩ là hắn không biết Na Tra là nữ nên tưởng đến cầu hôn mỗi Bảo Anh thôi, ai dè vị Ma Chủ này hỏi cưới cả Na Tra, Bảo Anh và Như Nguyệt và ba tỷ muội tốt của nàng nữa.
Trong khi Lý Tĩnh đang vò đầu bứt tai không biết phải làm sao, nữ nhi hắn Na Tra đã ngồi tựa vào lòng hắn, rất tự nhiên trao cho hắn một nụ hôn trước ánh mắt quan viên hai họ ngồi đây mà không ai chú ý hông hắn cũng đang bị một cái véo vì tội dám lừa nàng...
" Như vậy, ta muốn mấy hôm nữa sẽ tổ chức đám cưới cho cả tam giới tham dự nên mới tới đây đón các nàng về chuẩn bị cho buổi lễ hôm đó. Ngươi còn thắc mắc gì không, Lý Tĩnh ?? " Thiên Hồ cũng không nói nhiều lời, trực tiếp hỏi Lý Tĩnh đang một mặt ngơ ra, điều hắn luôn cười lão long vương mất hết con gái cho vị đại nhân này nay đến phiên mình thì không cười nổi nữa, giờ mới hiểu thấu nỗi lòng ngậm ngùi gật gật đầu, không ý kiến thêm về vị con rể còn cường đạo hơn cả hắn này.
" Ta không đồng ý...." Duy chỉ có Hỗn Độn Nữ Đế Bảo Anh dám đứng lên phản đối hôn lễ này trước mọi người, ân, tuy mạnh mẽ là vậy nhưng một khi hắn đã muốn nàng thì nàng phản kháng cũng không thoát được hôn sự...
" Nói ta biết lí do...." Thiên Hồ vẫn ôm Na Tra vào lòng, tay nghịch mái tóc nàng, hỏi nguyên do nàng không đồng ý..
" Đầu tiên, chúng ta còn chưa gặp mặt nhau bao giờ, sao ta lại phải gả cho ngươi ?? Tiếp đó, ngươi đã lấy tỷ tỷ ta thì thôi đi, lại còn cưới nốt cả ta....Lòng tham ngươi quá lớn đó..." Bảo Anh hùng hồn biện minh.
" Bảo Anh...." Ân Thị sợ con gái mình nói gì thêm chọc giận vị đại nhân này liền quát to, ngay cả phu quân mình mọi khi không sợ mấy vị quan khác mà gặp Thiên Hồ còn phải khép nép, huống chi con gái nàng...
" Không sao, phu nhân cứ để Bảo Anh nói tiếp đi....Thực sự thì ta đến đây hôm nay cũng có hơi chút đường đột, chỉ mang theo được chút ít những lễ vật này, mong hai người nhận cho...." Thiên Hồ nói xong thì hai hòm rương đựng đồ vật chứa đầy ắp những bảo vật tỏa sáng cả căn phòng, Ân Thị và Lý Tĩnh mãi mới mở được mắt ra bởi độ hào nhoáng của đám châu báu này, nhiêu đây phải gấp vài nghìn lần lương bổng hắn được Thiên Đình cấp cho mấy trăm năm nay a...
" Ngài dành chút thời gian đến nhà chúng ta đã là vinh hạnh lắm rồi, lễ vật chi cho mất công....." Ân Thị tuy nói vậy nhưng cũng đã sai người cất hai chiếc rương kia đi, nói đùa, nuôi con gái chỉ đến những lúc này mới phát huy được giá trị, với cả qua ánh mắt con gái nàng, nàng biết Na Tra cũng hạnh phúc nên rất vừa lòng hôn sự...
"....." Bảo Anh khuôn mặt có hơi cứng nhắc khi nhìn phụ mẫu mình niềm nở đón tiếp hắn khác hắn bộ mặt như đưa đám ban nãy, vốn tưởng nàng chỉ cần kiên quyết phản đối thì sẽ có khả năng nhỏ lật đổ được sự cường bạo của vị sư phụ ma chủ của mình nhưng bất thành....Số phận thật hẩm hiu mà, biết thế lúc trước nàng nhận hắn làm sư phụ phải cân nhắc thật kĩ đã, chưa gì nhìn thấy tài năng hội họa của hắn đã tùy tiện đồng ý, để rồi vào mấy ngày trước...
" Bảo Anh, ta cũng đã dạy hết cho ngươi những gì cơ bản trong hội họa và năng lực cơ bản về Hỗn Độn Chi Lực....Còn món quà cuối ta muốn dành tặng cho ngươi...." Cả hai từ lúc nàng mới thức tỉnh sức mạnh mới luôn luyện tập trong thế giới gương nhằm tránh gây ảnh hưởng đến thế giới thực bởi khả năng ăn mòn mọi loại vật chất của Hỗn Độn.
" Quà ?? Không phải là ngươi lại bảo ta nhắm mắt lại như mọi khi xong sau đó lén hôn ta sao ?? Hôm nay lại không cần phải làm thế a !!! " Bảo Anh hơi tò mò về phần thưởng mình sắp được nhận sau nhiều năm trời cố gắng.
" Đương nhiên không phải... Ngươi nghĩ ta là người như thế sao ?? Lần này cam đoan ngươi sẽ thích..." Thiên Hồ biện minh khiến Bảo Anh tin tưởng phần nào, hơi thận trọng lại gần hắn, để có gì còn bỏ chạy được. Nhưng lại hồn nhiên không biết ở chiều không gian này thì hắn là chúa tể, kể cả nàng có dùng Hư Không cũng chạy không nổi.
Quả nhiên, Hỗn Độn Nữ Đế dễ dàng trở thành con rùa nằm trong hũ khi bị Thiên Hồ bắt được vào áo, như có một mối liên kết giữa hai người khiến Bảo Anh cảm thấy có chuyện chẳng lành sắp sửa xảy ra , tuy vậy cũng chẳng kịp nữa rồi, món quà xuất môn của nàng chính là trở thành thê tử của hắn....
" Ngươi lại lừa ta....." Nhìn cơ thể hai người không có mảnh vải che thân như hiện tại, nàng phẫn nộ hét lên, cảm giác nàng không sai, tuy vậy nàng sai khi đặt niềm tin vào một kẻ có thâm niên lừa gạt phụ nữ như hắn...
" Ta không có lừa ngươi...Đây đúng là món quà ta muốn tặng cho ngươi. Tiếp tục thôi, đệ tử..."
" A...Thật đau, ngươi mau rút ra....Sâu, sâu quá rồi, ta sẽ chết mất...." Dị vật to lớn bên dưới liên tục chọc sâu hơn vào nàng, theo bản năng Bảo Anh giãy dụa thoát ra thì bị Thiên Hồ giữ chặt hai tay không động được.
" Không sao, rất nhanh ngươi sẽ có xúc cảm khác biệt...." Khi hai người hoà làm một với nhau, sức mạnh Hỗn Độn lẫn Hủy Diệt đều thuận lợi trao đổi, âm dương kết hợp...Dần dà, cả hai nguồn năng lượng như hai đầu long quấn vào nhau trên không trung, đều có sự tiến hoá năng lực về mặt chất của cả hai sức mạnh mạnh nhất nhì vũ trụ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.