Chương trước
Chương sau
Rất nhanh, tiểu Thường Nga bị cuốn hút vào nhiều những câu chuyện khác nhau, từ ngao du tới những miền cổ tích xa xưa, tới cả những câu chuyện kì lạ thời khai sinh lập địa...Chắc chắn có người nghĩ Thiên Hồ sao không bắt nàng về luôn đi cho nhanh, việc gì phải dỗi hơi tự thân hạ phàm làm gì cho mệt.. Đương nhiên cách đó cũng vô cùng không tệ để áp dụng nhưng sẽ làm mất đi phần nào thú vị, ở cảnh giới hắn hiện tại thì tận hưởng quá trình nhìn con mồi tự xà vào lòng mình luôn khiến cho tâm trạng sẽ được thoải mái hơn nhiều...
Ở chiều hướng khác cũng là cách đơn giản nhất để cho tâm cảnh tự động được thư giãn, tránh xuất hiện tâm ma quấy nhiễu...Chính vì điều này mà rất ít khi bắt gặp được tính khí của Thiên Hồ xuất hiện chiều hướng tiêu cực thay vào đó hắn vẫn ung dung tự tại, thỏa thích làm những điều mà mình thích...Đó là mục đích để hắn tu luyện và cố gắng thăng tiến cảnh giới chỉ đơn giản là để bảo vệ những người thân yêu của mình.
" Uy...Bại hoại...Ngươi đang suy nghĩ gì vậy...." Tiểu Thường Nga cảm giác được tâm trạng hắn đột nhiên sa sút nên hiếu kì hỏi, lúc nãy nàng cố hết sức vùng vẫy khỏi lồng ngực hắn nhưng đều bất thành, thế nên giờ phải ngoan ngoãn nằm trong đó, vẫn luôn không rời mắt khỏi khuôn mặt tuấn mĩ bất phàm.
" Ân..Ta chỉ đang suy nghĩ giờ nên làm gì với tân nương của ta..." Thiên Hồ trêu chọc làm gương mặt nhỏ của nàng không khỏi đỏ bừng lên, giận dỗi đấm nhẹ mấy cái vào người hắn. Dĩ vãng, chỉ cần gặp người lạ thì chắc chắn nàng sẽ hét lớn lên hoặc đuổi ngay tên đó ra khỏi đây mà không chút do dự.
Bởi vậy, tuấn mĩ cũng là lợi thế không nhớ trong lòng bất kì ai, thế giới quan trọng nhất vẫn là sắc đẹp mà, thêm chút dụ hoặc yêu hồ nữa là đã biến hình ảnh hắn khó phai trong lòng bất kì những người phụ nữ nào, tính luôn cả loli.
" Hừ, ta đã có hôn phu rồi, ai thèm gả cho ngươi chứ ?? " Tiểu loli tuy trong lòng vui vẻ nhưng vẫn giả vờ không biểu hiện ra bên ngoài định nghịch hắn một chút.
" Vậy thì ta chỉ cần giết tên đó là xong, không phải sao ?? Vừa hay đó lại là sở trường của ta..." Thiên Hồ vừa nói vừa biểu diễn luôn trước mắt tiểu Thường Nga, con dao gọt hoa quả trên bàn cứ thế vô thanh vô tức bay vào lòng bàn tay hắn, phập một phát, nó đã cắm sâu vào chiếc cột cứng nhất trong nhà khoảng tầm gần chục centimet.
" Ngươi là sát thủ hả ?? " Tiểu loli càng ngày càng muốn tìm hiểu về người thiếu niên nhận mình là phu quân của nàng này.
" Không dối gạt ngươi, thực ra nhiệm vụ của ta là tới ám sát ngươi..Nhưng giờ ta lại đổi ý, muốn biết vì sao không ?? " Thiên Hồ không đáp lại mà chỉ hỏi ngược lại tiểu loli.
" Vì sao ngươi đổi ý ?? " Tiểu loli manh manh đôi mắt tớ của mình chăm chú lắng nghe hắn trả lời mình. Chết ?? Nếu hắn muốn giết nàng thì đã vô thanh vô ảnh giết nàng ngay từ khi nàng trong phòng tắm bước ra rồi, việc gì phải phí lời nhiều như vậy. Ngươi gặp qua tên sát thủ nào nói nhiều như này chưa ?? Ngược lại nàng sớm biết tên này chỉ là doạ mình nên chỉ muốn nghe lí do từ hắn thôi.
" Vì ta muốn bắt ngươi về làm phu nhân của ta !!. " Câu nói như một hồi chuông, rung động không ngừng trong tâm trí nàng, đây có khác gì lời cầu hôn là bao, tiểu Thường Nga giờ xấu hổ tột độ không ngẩng lên nhìn hắn nữa, tuy vậy hắn lại bắt nàng nhìn thẳng vào mắt mình, bá đạo chặn lại môi nàng...Tiểu loli ánh mắt e lệ khép hờ lại mặc cho tên nào đó tác quái trên cơ thể đã phát dục vài phần của mình.
Dựa theo truyền thuyết nguyên bản, xưa kia, Thường Nga và chồng của mình là Hậu Nghệ đã từng là những vị thần bất tử sống trên thượng giới.
Một ngày kia, mười người con trai của Ngọc Hoàng biến thành mười mặt trời, làm cho mặt đất trở nên nóng bỏng và khô cằn. Thất bại trong việc ra lệnh cho các con mình ngừng phá hủy mặt đất, Ngọc Hoàng triệu Hậu Nghệ đến cứu giúp. Hậu Nghệ, bằng tài bắn cung của mình, đã bắn hạ chín mặt trời, chỉ để lại một người con trai của Ngọc Hoàng làm mặt trời. Ngọc Hoàng rõ ràng là không vui mừng gì với giải pháp của Hậu Nghệ trong việc cứu mặt đất và các sinh linh trên đó: chín con trai của ông đã chết. Như là một sự trừng phạt, Ngọc Hoàng đày Hậu Nghệ và Thường Nga xuống hạ giới để sống cuộc sống của con người.
Cảm nhận thấy là Thường Nga rất đau khổ vì bị mất khả năng bất tử, Hậu Nghệ quyết định lên đường đi tìm thuốc trường sinh trong một cuộc hành trình dài và đầy gian khổ, nguy hiểm để hai người có thể trở lại cuộc sống bất tử. Vào cuối cuộc hành trình, Hậu Nghệ đã gặp được Tây Vương Mẫu. Tây Vương Mẫu đồng ý cho Hậu Nghệ một viên thuốc, nhưng dặn rằng mỗi người chỉ cần nửa viên để trở thành bất tử.
Hậu Nghệ mang viên thuốc về nhà và cất nó trong một cái hộp. Hậu Nghệ dặn Thường Nga không được mở chiếc hộp và sau đó rời khỏi nhà trong một khoảng thời gian. Giống như Pandora trong truyền thuyết Hy Lạp, Thường Nga trở thành người tò mò, Nàng mở chiếc hộp và nhìn thấy viên thuốc ngay khi Hậu Nghệ quay lại nhà. Sợ rằng Hậu Nghệ có thể nhìn thấy mình đang lục lọi chiếc hộp, nên vô tình Thường Nga đã nuốt chửng viên thuốc. Ngay lập tức Thường Nga bay lên trời do thuốc quá mạnh. Mặc dù Hậu Nghệ muốn bắn Thường Nga để tránh không cho nàng bị lơ lửng trên bầu trời, nhưng chàng không thể nhằm mũi tên vào nàng.
Thường Nga cứ bay lên mãi cho đến khi hạ xuống được Mặt Trăng. Đây được gọi là truyền thuyết Hằng Nga bôn nguyệt. Trên cung trăng, Thường Nga kết bạn với một con thỏ ngọc đang chế thuốc trường sinh, cũng đang sống trên cung trăng.
Một người bạn khác là người thợ đốn củi Ngô Cương (hay cũng chính là Chú Cuội xuất hiện trong thần thoại dân gian Việt Nam). Người thợ đốn củi này trước đó đã có một người vợ,do vấp ngã nên mắc chứng hay quên. Người vợ hay quên lời chồng dặn nên đã tưới cây bằng nước bẩn, cây bứt gốc bay lên, chú cuội đu theo và bay về trời .Từ đó, cứ mỗi năm người ta lại thấy có bóng một người trên cung trăng( người ta nói rằng đó chính là Chú Cuội ).
Thời điểm Thiên Hồ xuất hiện xen kẽ vào dòng thời gian chính diện nơi đây làm hai người chưa từng gặp nhau bao giờ, Thường Nga cũng chưa thức tỉnh được kí ức ở tiền kiếp kia. Bảo hắn nhường lại Thường Nga cho Hậu Nghệ ?? Ngươi có vấn đề về thần kinh không ?? Đây mới là lí do chính khiến hắn muốn hạ phạm, chẳng lẽ phải đợi Thường Nga bay lên cung trăng mới hội ngộ cùng nàng ?? Không, thứ Thiên Hồ mong muốn nhất là gặp được nàng vào tuổi đẹp nhất của người con gái, trước cả tuổi cập kê của nàng.
Sau nụ hôn trên là hàng loạt những câu hỏi của Thường Nga và hắn cũng chấp nhận việc sẽ đồng hành cùng nàng cho tới khi hai người đủ tuổi về chung một nhà, đó là nguyên nhân cho việc hắn biến nhỏ lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.