" Ừm... Ngươi cũng nên thử qua cảm giác tự mình chiến đấu là như thế nào. Nhất là khi đó là kẻ thù mẫu thân ngươi từng cùng các a di hay các thủ hạ nàng từng chiến đấu qua. Bất quá, nói đi cũng phải nói lại, thủ đoạn con gái ta rất không tệ nhưng thiếu phần dứt khoát, đứng trước kẻ thù không nên tỏ ra mất cảnh giác hay mềm yếu, dứt điểm kết liễu chúng... " Thiên Hồ ôn tồn nói.
" Vâng... Tại vì ta hơi lơ là và khinh thường đối thủ đôi chút... Cơ mà cũng thu hoạch được thứ phụ thân ngươi cần... " Thiên Vũ biến ra hai mảnh Di Vật Thượng Cổ đưa cho Thiên Hồ.
May mắn lúc tên kia kịp giở trò chạy thoát, nàng đã nhanh chóng thu hồi hai mảnh này nếu không khả năng cao chúng lại lần nữa lưu lạc.
Trong khi hai phụ tử đang bận tâm sự mỏng, phía bên kia một bóng hình từ từ xuất hiện trên đỉnh miệng thác lửa, lặng ngắm bãi chiến trường Đại Giáo Chủ cùng Thiên Vũ vừa rồi giao chiến đã bị san thành bình địa, duy còn lại vài tảng đá lớn rời rạc còn tồn tại.
Đại Giáo Chủ sau đòn vừa rồi, tất nhiên cơ thể như cũ không thể di chuyển bằng hai chân, cố gắng sử dụng hai tay rời khỏi đây. Đi được một quãng đường nhỏ thì đột nhiên cảm nhận được trước mắt có luồng khí tức khác thường hiện diện ngay trước mắt.
" Yêu... Yêu chủ ?? Ngươi sao lại ở đây ?? " Đại Giáo Chủ thều thào hỏi.
" Phốc... Câu đó ta phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chuyen-sinh-sang-the-gioi-lien-quan-va-lien-minh/2055834/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.