Chương trước
Chương sau
" Ừm... Ngươi cũng nên thử qua cảm giác tự mình chiến đấu là như thế nào. Nhất là khi đó là kẻ thù mẫu thân ngươi từng cùng các a di hay các thủ hạ nàng từng chiến đấu qua. Bất quá, nói đi cũng phải nói lại, thủ đoạn con gái ta rất không tệ nhưng thiếu phần dứt khoát, đứng trước kẻ thù không nên tỏ ra mất cảnh giác hay mềm yếu, dứt điểm kết liễu chúng... " Thiên Hồ ôn tồn nói.

" Vâng... Tại vì ta hơi lơ là và khinh thường đối thủ đôi chút... Cơ mà cũng thu hoạch được thứ phụ thân ngươi cần... " Thiên Vũ biến ra hai mảnh Di Vật Thượng Cổ đưa cho Thiên Hồ.

May mắn lúc tên kia kịp giở trò chạy thoát, nàng đã nhanh chóng thu hồi hai mảnh này nếu không khả năng cao chúng lại lần nữa lưu lạc.

Trong khi hai phụ tử đang bận tâm sự mỏng, phía bên kia một bóng hình từ từ xuất hiện trên đỉnh miệng thác lửa, lặng ngắm bãi chiến trường Đại Giáo Chủ cùng Thiên Vũ vừa rồi giao chiến đã bị san thành bình địa, duy còn lại vài tảng đá lớn rời rạc còn tồn tại.

Đại Giáo Chủ sau đòn vừa rồi, tất nhiên cơ thể như cũ không thể di chuyển bằng hai chân, cố gắng sử dụng hai tay rời khỏi đây. Đi được một quãng đường nhỏ thì đột nhiên cảm nhận được trước mắt có luồng khí tức khác thường hiện diện ngay trước mắt.

" Yêu... Yêu chủ ?? Ngươi sao lại ở đây ?? " Đại Giáo Chủ thều thào hỏi.

" Phốc... Câu đó ta phải là hỏi ngươi mới đúng. Ngọn gió nào lại mang ngươi tới Bí Cảnh... Hơn hết, tình trạng của ngươi còn thảm hơn cả lúc chúng ta từng gặp mặt ? " Yêu Chủ trong miệng Đại Giáo Chủ bật cười hỏi.

" Thế lực hắc ám... Bọn chúng lại lần nữa ngang nhiên hiện thân ở Bí Cảnh. " Đại Giáo Chủ ngắn gọn đáp.

" Bảo sao nhà ngươi với tu vi như thế cũng bị dần ra bã. Ăn đi, nó sẽ giúp ngươi tạm thời giải trừ thứ tà khí trong cơ thể ngươi. " Yêu Chủ ném một viên đan dược màu bạc cho Đại Giáo Chủ.

" Cảm ơn... "

Đại Giáo Chủ không hề đề phòng viên đan dược vừa rồi Yêu Chủ đưa cho, trực tiếp ăn nó. Quả nhiên khi đan dược tan ra, Đại Giáo Chủ cơ thể như có một ngọn lửa đang rực cháy, vài phút sau toàn bộ cơ thể đã có thể trở lại bình thường, liền đứng lên thử đi lại, song lại không cẩn thận ngã quỵ xuống đất.

" Từ từ, đâu phải tiên dược mà ngươi đòi hồi phục lại trong giây lát được. Tốt nhất phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng vài tháng mới phục hồi như ban đầu. " Yêu Chủ bất đắc dĩ nói.

" Ta phải đi hỗ trợ mọi người phong ấn Tử Khí kia lây lan... Haizz, lần này đúng là bọn chúng chọc phải người không nên chọc, tu vi nữ nhân kia nào ngờ cao hơn ta... " Đại Giáo Chủ thở dài giải thích, muốn sử dụng nguyên khí trong người bay xuống nhưng bất thành, giờ hoàn toàn không khác người bình thường là bao.

" Chờ nhà ngươi bình phục chắc Tháp Quang Minh các ngươi chết mất không ít người. Ta đã giải quyết hết, toàn bộ những người còn sống sót đã rời khỏi, còn đâu đám xấu xổ thì ta ném xuống dung nham hết... "

" Ta lại nợ ngươi thêm một mạng... " Đại Giáo Chủ xấu hổ nói.

Câu chuyện quay trở lại nửa năm trước khi hắn đi lịch luyện ở gần Yêu Giới thì bất ngờ nghe ngóng được nguồn tin tức tình báo về một địa điểm, nơi có căn cứ của lão quỷ Lorion kia đang nghiên cứu. Không chút chậm trễ, Đại Giáo Chủ đơn thân độc mã tới đó...

Bên trong căn cứ sâu trong mật đạo, hắn dễ dàng giải quyết những đám lâu la bảo vệ bên ngoài, tiến vào rất nhiều những căn phòng. Ở đây giam giữ vô số các trẻ mồ côi bị bắt về phục vụ cho những thí nghiệm vô nhân tính của hắn, nói không xa Mina cũng từng gặp chịu qua hoàn cảnh đó, sau Verra tới cứu nàng ra khỏi.

" Mang người ra ngoài... Ta rất nhanh sẽ tụ họp cùng các ngươi. " Giao xong nhiệm vụ cho những giáo đồ cấp dưới, Đại Giáo Chủ hiên ngang tiến tiếp sâu vào trong căn cứ địa.

" Không có ai sao ?? " Kì lạ một chỗ là nơi đây chẳng có lấy một bóng người, những vòng tròn ma pháp vẫn còn đang vẽ dang dở dưới đất. Tất nhiên, chỉ có hắc ma pháp hay nhiều thứ tà đạo, sử dụng nhân loại để hiến tế hay đại loại gia tăng tu vi cho bản thân người thi triển.

" Bốp... Bốp... " Tiếng vỗ tay tự nhiên từ phía sau xuất hiện, Đại Giáo Chủ phản xạ nhanh nhạy vào thế phản công, mặt đối mặt cùng kẻ vừa tới.

" Đại Giáo Chủ Tháp Quang Minh Đường Tư Tư, tu vi Bán Thần Sơ Cấp, kiêu ngạo và ngang tàng. Bỏ vũ khí xuống đi, ta không muốn chiến đấu với ngươi ở một nơi tồi tàn và bẩn thỉu. Hơn nữa, ta muốn bàn với ngươi vài chuyện." Thân ảnh không ngờ biết rõ thông tin về hắn, lại còn muốn hợp tác.

" Cút... Không bàn chuyện gì hết, nhất là khi ngươi còn là Hồ Yêu. Hồ Yêu Tộc các ngươi làm ra bao nhiêu chuyện độc ác, ảnh hưởng tới nhân sinh thường nhân và nhiều Yêu Tộc thấp kém khác, giờ còn đủ tư cách nói chuyện với ta sao ?? " Đại Giáo Chủ gằn giọng đáp.

Nói đùa, cuộc đời hắn ghét nhất là Yêu Tộc, bất kể có thuộc giống loài nào cũng căm ghét tới tận xương tủy, bởi lẽ... Quá khứ của hắn đã từng tận mắt nhìn thấy người thân bị Yêu Tộc xé xác thành từng mảnh vụn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.