Chương trước
Chương sau
Nghe Tử Ngưng nói như vậy, Marja trầm mặc nửa ngày, mãi sau mới cố gắng lắm mới mở lời thấp giọng hỏi : " Vậy nên hắn chính là người có thể thay đổi mọi chuyện trước khi nó trở nên tệ hơn đúng không ?? "

" Ừm... " Tử Ngưng ngoài việc gật đầu ra không còn câu nào sau đó, tự nhiên có một cánh tay ôm lấy nàng từ phía sau, nhân vật kia chắc chắn là người Marja không muốn nhìn thấy nhất, người đàn ông đã trở thành cơn ác mộng lớn nhất cuộc đời nàng.

" Các lão bà, các ngươi đang thảo luận chuyện gì vậy ?? " Thiên Hồ nụ cười giờ có phần hơi quái gở, ánh mắt hướng thẳng về phía Marja đang lùi vào khoảng không vô định phía sau.

" Ta đang giải thích cho nàng về câu chuyện lúc trước ta và ngươi đang cùng tìm hiểu đó... Dù gì trước hay sau nàng cũng sẽ biết về nó, cũng như chấp nhận chuyện của chúng ta... " Tử Ngưng không nhận ra được hắn có điều gì bất thường, giọng nói nhu hoà đáp lại phu quân nàng.

" Thì ra là thế, Marja đúng là nên biết những chuyện quan trọng kia. Ồ, Marja, ngươi hà cớ gì lại lẩn tránh ta như vậy, chúng ta không phải đã từng có những khoảnh khắc vui vẻ nhỉ ?! " Hắn ánh mắt bình thản lạ thường nhưng trong mắt Marja lại là ánh mắt đáng sợ hơn tất cả những gì đã từng nàng coi là đáng sợ nhất cộng lại...

" Đừng qua đây... Đừng qua đây... Làm ơn... Làm ơn để yên cho ta đi... Ah... " Marja như rơi vào điên cuồng, tới đoạn chạm vào kịch xà nơi kết giới liền ngồi sụp xuống, ôm đầu la hét.

" Marja... Bình tĩnh nào. Ta đâu có ăn thịt ngươi đâu mà ngươi phải sợ... Tử Ngưng, ngươi giúp ta khiến nàng bình tĩnh lại đi... " Hắn hôn nhẹ lên trán Tử Ngưng, đôi mắt ma mị làm cho lời nàng muốn nói phải nuốt lại trong người, gật đầu làm theo lời hắn, lại gần Marja, bản thân toả ra một làn khí khiến cho nàng thanh tỉnh lại.

Bản thân Tử Ngưng cũng không hiểu khi hắn vào ý thức Marja đã xảy ra những chuyện gì mà khi hai người này gặp nhau Marja lại tỏ ra thái độ quá mức kì lạ, sợ sệt hắn như nhìn thấy cọp...

" Ta đã nói rồi... Ngươi vĩnh viễn là nữ nhân của ta, cho dù ngươi tìm mọi cách phủ định nó cũng không thể nào từ bỏ được chuyện chúng ta đâu... " Thiên Hồ bấy giờ mới đi tới lại gần Marja, khoé miệng nhếch lên một vòng tiếu dung, khẽ nâng cằm nàng lên, nhìn thẳng vào đôi mắt như con nai con trốn tránh hắn nói.

" Ta ... Ta không có trốn tránh ngươi... Nhưng không phải ngươi đã nói nếu ta phục vụ theo những gì ngươi yêu cầu, ngươi sẽ buông tha cho Volkath ca ca sao !? Chừng nào ngươi chưa thực hiện như lời ngươi nói thì đừng hòng chạm tới một sợi tóc của ta... " Marja kiên định đáp, dường như nàng đã có dũng khí, không sợ hắn nói.

" Ha ha... Tử Ngưng, ngươi nói xem ta có nên làm theo lời nàng không !? " Hắn cười một tiếng, không đáp mà quay sang hỏi Tử Ngưng đang ngẩn người khi nghe đối thoại hai người.

" Phu quân xấu, ngươi thế mà lại tìm cách lừa dối nàng... Thôi được, ngươi đã hứa với nàng như vậy thì phải có trách nhiệm thực hiện theo... Chúng ta... Chia tay đi... " Tử Ngưng bâng quơ nói, không hề có sự lấp lửng nào hết cả, cứ như chuyện này nàng sớm đã lường tới trước và chuẩn bị sẵn tâm lí.

Marja không ngờ tới Tử Ngưng lại dễ dàng đáp ứng yêu cầu vô lý nàng lỡ miệng thốt ra, còn nam nhân kia sẽ tỏ ra thái độ như nào đây.

" Tốt... Như thế ta cũng không cần phải giấu diếm thực sự phương pháp cần phải có để khởi động kế hoạch Thanh Trừng... Tử Ngưng, xin lỗi rất nhiều... "

Vốn dĩ nàng nghĩ biểu cảm của tên này sẽ khác rất nhiều cơ, ai ngờ lời hắn nói lại dường như sắp xảy tới điều nghiệt ngã nào đó...

" Phốc... " Tiếng vũ khí vừa vang lên thì cảnh tượng trước mắt nàng làm cho nàng không thể tin vào mắt mình... Volkath ca ca của nàng cứ như thế bị nam nhân kia đâm một kiếm xuyên qua người.

Từng dòng máu đỏ cứ thế bắn vào mặt Marja, một lỗ hổng nhỏ vừa vặn nàng có thể nhìn về phía sau Tử Ngưng, hình bóng của nam nhân kia...

" Ngươi... Ngươi làm cái quái gì vậy hả ??? Ngươi... Ngươi... Tại sao lại giết nàng ?? " Marja run run giọng hỏi, không thể tin vào mắt mình, cứ ngỡ hắn cùng Tử Ngưng sẽ phải mất rất nhiều thời gian hay mâu thuẫn hay hắn lẳng lặng rời khỏi cô nàng chứ đâu phải cái kết nàng mong muốn như bây giờ.

" Nàng đã biết quá nhiều chuyện, hơn nữa ta cũng đạt được mục đích của mình, vì thế việc nàng tồn tại hay không cũng chả cần thiết. Dứt bỏ thân phận tình nhân ra thì nàng không còn giá trị gì để lợi dụng, cái chết là sự giải thoát tốt nhất. Tận mắt nhìn lão bằng hữu của ngươi chết cảm giác có gì khác góc nhìn đằng xa... Marja bảo bối... " Hắn thản nhiên ôm đã không còn dấu hiệu sự sống Tử Ngưng nói , có vẻ như khi giết nàng hắn đã cố ý giảm tới tối thiểu cơn đau cái chết đem lại.

" Ngươi là kẻ biến thái, vô cảm, máu lạnh.... " Marja ôm đầu, thu gọn người xuống dưới đất, không biết vì sao trong lòng lại trống rỗng tới lạ thường.

Theo lý mà nói nàng sẽ phải kích động tới mức muốn giết người đàn ông trước mắt mới phải, tuy vậy nàng tâm lại bình tĩnh đến lạ, cứ như cái chết của Tử Ngưng không hề làm cho nàng đau khổ chút nào.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.