Chương trước
Chương sau
Suýt thì nàng quên mất người đàn ông nàng đang định theo đuổi không chỉ có duy nhất một lão bà Sovia mà con số đã cán mốc hai chữ số từ dạo mấy năm trước, nàng chỉ cần sơ hở một chút thì chắc mảnh xương cũng không còn mất.

Thời khắc nàng chợt nghe thấy tiếng con gái truyền tới, kịp thời lấy lại được chút thanh tỉnh đẩy hắn ra, ánh mắt có phần tiếc nuối và trách cứ hành động bất ngờ của hắn vừa rồi.

" Chúng ta chưa nhìn thấy gì hết... Hai người cứ tự nhiên... " Tiểu loli thập thò ra đầu tiên nói càng làm cho đại tế tư càng xấu hổ nhiều hơn...

" Tiểu nha đầu... Cẩn thận miệng của ngươi.... " Đại tế tư thẹn quá hoá giận nhéo má cô nàng vừa mới chứng kiến khoảnh khắc xấu hổ của nàng.

" Hi hi... Ma ma thân mật với ba ba là chuyện bình thường a... Có gì các ngươi cứ coi như chúng ta như không khí là được... " Đám nhóc cười như được mùa trêu chọc mẫu thân các nàng, dẫu sao hiếm lắm mới được thấy nàng thẹn thùng trước phụ thân, không chọc thì quá có lỗi rồi.

" Còn không mau dùng bữa tối... " Đại tế tư hận không có lỗ nào trên nhà để chui xuống, cảm giác đang thân mật xong lại bị chính con gái bắt gặp đúng là quá xui xẻo mà.

" Vâng... Ma ma... "

Nhận thấy mọi chuyện đã lắng xuống, đại tế tư mới an tâm dùng bữa tối, tuy vậy mắt vẫn không quên để ý Thiên Hồ đang chăm chú chăm sóc các cô bé còn khéo léo hơn cả nàng... Cái này có thể do hắn đã có kinh nghiệm chăm sóc trẻ con từ trước.

Nói chung thì bữa ăn diễn ra cũng nhàn, hơn phân nửa thức ăn đều do đám trẻ xử lí hết , chăm sóc hết cho các cô con gái, hắn lại tỉ mỉ tới mẹ của nàng, xong xuôi cũng giúp nàng dọn dẹp tất cả gọn gàng, đúng chuẩn hình mẫu soái ca các cô nàng luôn mong ước...

Những điều này tất nhiên đều được đại tế tư trông thấy, chí ít thì nàng cũng nguôi giận phần nào hành động lỗ mãng của hắn hồi nãy, khi hắn đang rửa cả đống bát đũa thì cô nàng cũng đã vào cùng giúp đỡ cùng.

Thực chất những việc cơ bản như rửa bát hay dọn dẹp hắn có thể dùng ma pháp phút mốt sẽ hoàn thành xong hết... Bất quá để chinh phục mỹ nữ thì chịu hi sinh chút ít cũng đáng thôi, vì sự nghiệp phát triển chủng tộc mới cả ...

" Lão bà, ngươi không đi nghỉ ngơi sao ?? Dù gì cũng đã vất vả cả một ngày rồi... " Lúc nàng mới vào hắn đã cảm nhận được liền thuận miệng hỏi.

" Hừ... Không có các nàng ở đây ngươi cứ gọi ta muội muội đi... Chúng ta dù sao cũng không phải phu thê thực sự... " Đại tế tư bất mãn phản ứng.

" Ừm ... Tùy ý ngươi đi ... " Hắn lẳng lặng đáp lại nàng rồi tiếp tục công việc, khác hoàn toàn với vẻ lưu manh lúc trước với nàng khiến cho đại tế tư hơi ngỡ ngàng...

Nàng tưởng hắn sẽ phản ứng kiểu khác đại loại như sẽ vẫn dùng danh xưng đó để gọi nàng hay sẽ giở trò gì đó với nàng cơ, đằng này thay đổi quá nhanh tới độ nàng không loát kịp luôn.

" Ca ca, ngươi có cần ta giúp đỡ gì không ?? " Đại tế tư thử thăm dò.

" Không có... Ngươi cứ tùy tiện ra ngoài trước đi, cũng có rất ít đồ vật nữa sẽ hoàn thành rồi... " Câu trả lời dù chẳng có tầng lớp nghĩa nào khác, tuy vậy rơi vào trong tai nàng thì lại biến ảo ra muôn vàn tầng lớp ý nghĩa khác nhau.

Rất có thể do nàng đưa ra yêu cầu hơi có phần quá gắt vừa rồi mới thành ra chuyện hắn bắt đầu chán ghét nàng... Hay cũng có thể vì nàng đẩy hắn ra khi hai người đang ân ái cùng nhau... Cho nên lưu lại ấn tượng xấu với nàng...

Muôn hình vạn trạng những suy nghĩ xấu nảy ra trong đầu cô nàng, đúng thực người có trí thông minh khác thường trong tình yêu thường sản sinh ra những suy nghĩ tiêu cực khác lạ, có khi người mình thích tốt quá các nàng cũng nghi hay chỉ vài hành động nhỏ cũng khiến các nàng nghi ngờ chuyện họ ngoại tình,...

Đại tế tư cũng không ngoại trừ, nàng thà để hắn mắng chửi nàng, trách cứ nàng, thậm chí động tay động chân với nàng còn hơn để cho hắn cứ lặng im rồi đối xử nhẹ nhàng cùng nàng nhưng thực tế đã chán tới cực điểm ... Khi đó cuộc tình mới thực sự không thể cứu vãn được bởi tâm trạng hai người đã kìm nén quá lâu không được giải toả...

" Ca ca ... Ngươi... Ngươi... Đừng chán ghét muội có được không ?? Nếu có điểm gì ca không vừa ý ở muội ngươi có thể trực tiếp nói với muội được không ?? Muội không muốn ngươi giấu trong lòng xong âm thầm rời xa mẫu tử ta... " Đại tế tư bất chợt ôm lấy hắn từ phía sau, giọng nghẹn ngào nói những điều nàng đang suy nghĩ trong đầu mà không hề hay biết người nàng đang lo lắng khoé miệng đã hơi nở nụ cười khó phát giác được.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.