Edit: Nguyệt Kiều
Beta: Sub
Hắn mò không nổi nữa, nhưng hắn còn phải làm bộ cùng tôi rất thân mật, thỉnh thoảng uy (đút) hoa quả, đưa rượu cho tôi, đưa gì đến tôi cũng không từ chối, nhất thời tạo nên tình huống thoạt nhìn không rõ ràng, quần chúng vây xem ngược lại thật sự là có một chút ý tứ.
Trong lúc đó còn có người đề cập đến Bạch tiểu thư, Chân Phong liền một mặt thiếu kiên nhẫn, nói hiện tại hắn yêu thích tôi vô cùng, nếu cha hắn thích Bạch tiểu thư, thì liền nhanh chóng ly hôn tự mình lấy về nhà đi.
Người xung quanh nghe thấy liền cười phụ họa, khen tôi nói không cần tiền mà vứt, tôi nghe chợt thấy chột dạ, không biết con mắt kia của bọn họ có mù không mà nhìn tôi so với Chân Phong vóc người cường tráng hơn, nói thân thể tôi kiều nhuyễn dễ dàng đẩy ngã, trên giường công lực khẳng định bất phàm vân vân.
Ngày hôm ấy, Chân Phong cùng anh em của hắn vẫn luôn uống cho đến hừng đông, sau đó mấy người một tổ dắt dìu nhau đi, trong phòng khách chỉ còn lại, tôi, Chân Phong, cùng một người khách quen duy nhất ngồi bên cạnh hắn, ba chúng tôi đều thanh tỉnh.
Chân Phong vỗ xuống phía sau lưng tôi, nói: “Anh có thể không ngồi trên đùi tôi.”
Tôi dời đến trên ghế salông ngồi, nói: “Trước không phải cậu bảo tôi đến ngồi như thế, biểu lộ ra chúng ta vô cùng thân mật cùng cậu đồng thời diễn kịch sao.”
Hắn liền nói: “Mẹ nó, anh có lẽ đến 150 cân đi, áp lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chinh-la-may-man-nhu-vay-khong-phuc-nguoi-danh-ta-a/2918157/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.