Edit: Nguyệt Kiều
Beta: Sub
Qua một giờ đầu, bạn mẹ của tôi, cũng là mẹ kế của Chân Phong đến.
Đó là một dì ăn mặc trang phục phong cách tây, xử sự cũng ôn hòa cùng một câu nói không oán giận, trái lại vẻ ngoài sang trọng, liền quan tâm Chân Phong bên cạnh, hỏi khát hay không khát, có đói bụng hay không. Chân Phong là một người chừng hai mươi tuổi, dì lại coi hắn như đứa trẻ mười tuổi mà đối đãi.
Chân Phong đại khái cũng ăn bộ này, chờ dì nói xong, mới lộ ra nụ cười thật lòng từ chân tâm.
Hắn nói: “Mẹ, trên đường thuận lợi không?”
Dì nói: “Thuận lợi, ôi chao, con quan tâm mẹ, mẹ thật vui vẻ.”
Tôi xem một phút chốc, thấy bầu không khí vừa vặn, liền lên trước một bước, ôm lấy hành lý trong tay dì, thu xếp đón xe về gần nhà của tôi.
Chân Phong nghe nói muốn gọi xe, không quá tình nguyện.
Tôi liền cảm thấy rất thú vị, lần đầu tiên cảm nhận được tâm tình của bản thân đối với người (khác) có sự biến đổi tốt.
Chân Phong không quá quan tâm đến việc ngụy trang cảm xúc nhiều lắm, hắn khi vui hay khi không vui tôi đều có thể phát hiện rõ rõ ràng ràng.
Đến cuối cùng, cũng không chịu ngồi lên xe taxi.
Chân Phong gọi điện thoại, sau năm phút liền nói sắp xếp xe tới bãi đậu xe.
Tôi đẩy hai hành lý, đi ở cuối cùng, nhìn mẹ tôi cùng mẹ con hắn ba người ở trước mặt tán gẫu.
Chờ đến bãi đậu xe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chinh-la-may-man-nhu-vay-khong-phuc-nguoi-danh-ta-a/2918138/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.