Long Miêu lập tức chửi ầm lên: "Khổng Nguyên Long, anh quả thực đã phát rồ rồi"
"Long Soái trung thành và tận tâm đối với triều đình, trời đất chứng giám, nhật nguyệt cũng có thể chứng minh!"
"Kết quả anh rõ ràng lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử, ngoài mặt quân tử trong lòng tiểu nhân, cho răng Long Soái muốn nổi loạn, muốn chặt đứt hương hỏa của nhà họ Long, mục đích của anh là gì?"
"Nói bậy nói bạ!"
Khổng Nguyên Long nghiêm nhị chất vấn: "Nếu Long Kiêu trung thành và tận †âm với triều đình, tại sao lại không cho quân bộ can thiệp vào việc thay thế và bổ nhiệm các tướng lĩnh của quân Tây Lương?”
"Long Võ Vệ, Long Đằng Vệ, Long Thủ Vệ, Long Thần Vệ... quân tọa của mười nhánh đại quân, không phải là anh em của ông ta thì cũng là con nuôi của ông ta."
"Hoàn toàn biến quân Tây Lương quân thành quân đội của nhà họ Long!"
"Quân bộ muốn thay thế những người này, nhưng ông ta vẫn không cho đổi, loại hành vi này không phải là để thuận tiện cho việc phản loạn thì là cái gì?"
Long Miêu bị chọc tức đến mức bật cười.
Khổng Nguyên Long gầm lên: "Binh hừng hực một phương, tướng hừng hực
một ổ.
"Quân tọa của mười nhánh đại quân này, tất cả đều là do lão soái và Long soái bồi dưỡng, mỗi người đều là xương cốt bọc sắt."
"Chính vì vậy, 500 ngàn quân Tây Lương của tôi, dưới tình huống tứ cố vô thân mới có thể đánh bại mấy triệu quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-vuot-nguc-ma-thoi-so-nhu-vay-lam-gi/3486772/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.