Chỉ thấy một ông già bung dù dần một đám võ giả, đi trong làn mưa tầm tã đến.
“Chủ nhân… chủ nhân…”
Các chủ nhất thời tỏ vẻ kinh hãi.
“Phản bội nhà họ Khổng, mày không xứng làm chó của nhà họ Khổng tao nữa.” Một ông lão tóc bạc ở giữa có sắc mặt cực kỳ lạnh lùng.
“ừng ực!”
Các chủ nuốt một ngụm nước bọt, trong mắt đều là tro tàn!
Vốn dĩ ông ta muốn nói cho Long cửu Thần biết tình hình, sau đó đưa gia đình trốn ra nước ngoài.
Nhưng không ngờ chủ nhân của ông ta lại tới nhanh như vậy.
Ông ta có một loại dự cảm, ông ta và người nhà của mình sẽ không nhìn thấy mặt trời ngày mai nữa!
“Thế tử, tín hiệu thật sự bị chặn mất rồi.” Long Miêu nói.
Long Cửu Thần nhìn về phía ông già kia, sắc mặt âm trầm nói: “Cựu tống đốc Giang Nam, Khổng Nguyên Hi?”
“Đúng thế, chính là lão phu.”
Long Cửu Thần lại hỏi: “Con trai và con gái
tôi là do ông sai Thang Lập Võ bắt đi?”
“Đúng.”
Khổng Nguyên Hi không phủ nhận.
Long Miêu tức giận: “Khổng Nguyên Hi, con mẹ nó ông có còn là người không hả?”
“Long Soái dẩn đầu quân Tây Lương, đổ máu hy sinh ở chiến trường biên giới, con trai của ông có mấy chục ngàn đại quân, chưa chắc ông đã để cho anh ta phái người nào đi giúp Long Soái!”
“Đối phó với con cháu Long Soái, con mẹ nó ông đúng là đã dốc hết vốn liếng mà!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-vuot-nguc-ma-thoi-so-nhu-vay-lam-gi/3486765/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.