Tần Diệu Hoa đọc những dòng chữ mà quản gia Tôn đánh ra: “Hai đứa con của cậu cũng như cả gia đình Thang Lập Võ đều ở nước ngoài chứ không phải ở trong nước.”
“Khó trách Long Kiêu sử dụng nhiều quan hệ như vậy mà tìm hai ngày cũng không tìm thấy, hoá ra ông ta không có ở trong nước!”
Long Cửu Thần hỏi dồn: “ồng ta ở nước nào?”. Ngôn Tình Sắc
Quản gia Tôn gõ: “Tôi không biết. Vì lý do an toàn nên Thang Lập Võ không nói cho tôi biết, sợ khi sự việc bại lộ thì tôi sẽ bán đứng ông ta.”
“Phải rồi.” Quản gia Tôn tiếp tục gõ chữ: “Người dùng thuyền đón các con của cậu ra nước ngoài đều là người của Ám Ảnh Các. Cậu có thể tìm cửa đột phá từ chỗ Ám Ảnh Các.”
Long Cửu Thần vui mừng khôn xiết.
Đối với anh mà nói, hai manh mối này đều là hai tin tức trọng đại!
“Ông có thể đảm bảo tất cả những gì ông nói đều là sự thật không?” Tần Diệu Hoa xác nhận.
Quản gia Tôn gõ chữ: “Người sắp chết cũng nói lời tốt. Có tin hay không là tuỳ các người, nếu lần theo hai manh mối này và tìm thấy Thang Lập
Võ, tôi hy vọng các người sẽ không thất hứa, cho gia đình tôi một con đường sống. Bọn họ không tham dự vào, tất cả đều vô tội.”
Sau khi gõ những dòng chữ này, quản gia Tôn ném điện thoại di động xuống, nằm xuống đất, mắt đã mờ đi do mất máu quá nhiều.
Ông ta nhìn bầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-vuot-nguc-ma-thoi-so-nhu-vay-lam-gi/3486758/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.