“Cha Long! Con không dám động tới cha nữa! Xin cha đừng giết con!”
Trên sân vận động trong nhà tù trên đảo Tỏa Long, Vua Sát Thủ có biệt danh là Tử Thần đang quỳ gối trước mặt một thanh niên, nét mặt lộ rõ vẻ hoảng sợ.
“Kiếp sau nhớ khiêm tốn một chút, còn chưa biết đẳng cấp gì, vừa mới tới đã định thế chỗ cha, con tưởng là cha sẽ chiều con à?”
Long Cửu Thần bổ đao xuống.
Vua Sát Thủ tách thành hai nửa, máu tươi phun ra!
“Ực ực!”
Mấy ngàn tên tội phạm tàn ác hạng A nuốt nước bọt, hoảng sợ hồn vía bay lên chín tầng mây.
Long Cửu Thần quẳng thanh đao xuống đất, nhìn về phía đám tội phạm mới tới đang run lập cập: “Sau này thấy cha thì phải cúi đầu xuống, nghe chưa?”
“Dạ nghe rồi, thưa cha Long!”
Lúc này, tiếng bước chân nặng nề vang lên.
Một nữ tướng quân cắt tóc mai sắc lẹm, tư thế hiên ngang, đi đôi ủng quân đội, ngẩng đầu bước tới.
Cô ta bước tới chỗ trưởng ngục, cất giọng sang sảng: “Long Cửu Thần, anh được ra tù rồi!”
Trưởng ngục lập tức mừng rỡ: “Chúc mừng cha Long! Chúc mừng cha Long! Lấy lại tự do!”
“Bốp!”
Một cái tát vang dội vả vào mặt trưởng ngục.
Nữ tướng quân nghiêm nghị quát: “Tốt xấu gì anh cũng là trưởng ngục, sao lại gọi tội phạm là cha, đúng là bôi nhọ hình ảnh của chính quyền!”
Long Cửu Thần bước ra khỏi đám tội phạm, tỏ thái độ khó chịu ra mặt: “Tần Tử Khanh, đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-vuot-nguc-ma-thoi-so-nhu-vay-lam-gi/3486706/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.