Sau khi tự nhiên được cho không một túi bạc, Dương Khả Lạc bỏ qua cơn đói, hớn ha hớn hở chạy đi. Một tên hắc y nhìn theo hướng Dương Khả Lạc chạy khuất, hắn thắc mắc hỏi.
- Chủ thượng, tại sao ngài không giết gã ăn mày kia?
Gã nam nhân được gọi là “ chủ thượng “ kia khoác cái áo lên người, miệng nói.
- Ta không giết nữ nhân.
Tên hắc y há hốc mồm kinh ngạc, gã ăn mày rách rưới nhìn không ra hình dạng lại là nữ nhân ư?
Dương Khả Lạc chạy một mạch tới Dương Thành, vừa vào thành, nàng đã lao ngay tới tiệm bánh bao dọa lão bản giật mình hoảng sợ, sau khi hồi hồn. Lão bản nhìn thấy người tới là một gã ăn mày, lão xoa xoa thái dương. Lấy trong lồng hấp một chiếc bánh bao to đưa cho Dương Khả Lạc, nói.
- Thôi, cho ngươi đấy, qua bên kia ngồi đi, đừng cản trở ta làm ăn.
Thấy lão bản tưởng mình không có tiền, Dương Khả Lạc vội lấy túi tiền ra rồi hỏi lại.
- Tôi mua bánh bao mà, một cái bao nhiêu tiền?
Lão bản ngạc nhiên, thấy tiền trong tay nàng thì liền tươi cười.
- Một cái bốn văn, cái này có nhân, bốn văn, không nhân hai văn. Ngươi lấy mấy cái?
- lấy cho ta ba cái có nhân, hai cái không nhân và một bát canh.
- Được, có ngay.
Ngồi gặm nhắm bánh bao, Dương Khả Lạc hỏi chủ quán.
- Ông chủ, gần đây có chỗ nào bán y phục không?
- Có, đi tới trước rồi quẹo trái sẽ có một tiệm bán y phục, nhưng ta khuyên ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-song-nhan-nha-thoi-ma/120825/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.