“ Haha… mày nghĩ một mình mày có thể làm gì được bọn tao” Một người đàn ông khuôn mặt dữ tợn, một tay ném con chuột bị cắn thành đôi sang một bên, trên miệng dính máu be bét vô cùng kinh dị khinh thường nói.
Nếu là người bình thường mà nhìn thấy tràng cảnh này chắc chắn sẽ không tự chủ mà nôn ói, sợ hãi, cầu xin tha thứ. Thế nhưng, Lâm Thần lại vô cùng bình tĩnh, ánh mắt đỏ rực màu máu giống như đang chuẩn bị làm một điều gì đó.
Từng tiếng phì cười nhạo báng, tiếng chuột kêu chít chít, mùi hôi thối nồng nạc cùng với sự ẩm ướt khó chịu đang từ từ hành hạ tâm trí, thế nhưng cậu vẫn ngồi yên đó, không hề kêu lên một câu nào.
Ngay khi bọn họ tiến đủ gần, cậu lập tức hạ đòn sát thủ, một mảnh kính ngay lập tức cắm thẳng vào tên cầm đầu, máu tươi bắn tung tóe, nhuốm căn phòng thành màu đỏ kinh rợn.
Thế nhưng, hành động của cậu không chỉ khiến những tên đằng sau sợ hãi, trái ngược lại, họ giống như điên cuồng lao vào, giống như muốn xé xác cậu ra.
Có thể ở bên ngoài, cậu rất mạnh, thậm chí một mình chiến đấu với một tiểu đội cũng có thể. Tuy nhiên ở đây chính là nhà tù, nơi những kẻ tàn ác, nguy hiểm nhất tập hợp. Vậy nên kể cả cậu là vô địch thì trước những đợt tấn công của những kẻ khát máu này thì cũng sẽ bị thất thủ. Hơn nữa, sức lực cậu lại có hạn.
Trong tay có vũ khí, những kinh nghiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/3715141/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.