Sáng hôm sau, trời bắt đầu nhường những ánh nắng chiếu nhẹ nhàng qua từng cửa sổ đem lại một sức sống mới cho ngôi nhà. Khi này, trong căn phòng tầng hai của khu biệt thự, Lăng Thần nhíu nhíu mắt tỉnh dậy.
Ánh nắng chan hòa làm cho cậu cảm thấy phấn chấn. Lâu lắm rồi, cậu mới được trải nghiệm cảm giác ngủ một cách ngon giấc như vậy. Cậu cố gắng làm những hành động trước kia từng làm khi ở trái đất. Thay một bộ đồ mới, tự cải trang rồi chạy bộ ra ngoài.
Khí trời se se lạnh làm cho cậu sảng khoái, cậu càng chạy càng hăng, hơn nữa cũng nhờ thể lực vượt trội của cậu nên chẳng mấy chốc cậu đã cách xa hàng mấy cây số.
Dù cho cậu đã tận lực cải trang một cách cẩn thận, thế nhưng nhờ cơ thể hoàn mỹ, cơ bắp vừa vặn, hơn nữa cậu còn mặc áo ba lỗ nên rất nhanh đã thu hút vô số nữ sinh.
Cậu tận lực né tránh như một thói quen, đi thẳng vào trong ngõ ít người. Không vì lý do gì, cậu chỉ muốn chạy bộ mà thôi.
Thời gian gấp gáp, cậu cũng không thể dây dưa ở đây lâu thêm được, vậy nên, cậu dự định là khi chạy bộ xong, cậu sẽ cùng với Lâm Thần lập kế hoạch để kết thúc chuyến đi ngày vào ngày mai.
Nghĩ lại cảnh cậu ta có hai cô em gái đeo bám, ai ai cũng không muốn buông tay, cậu lại có chút nhớ nhà. Không biết, ở thế giới đó, ba mẹ cậu có sống ổn không? Không biết bọn họ đã có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/3645745/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.