Bà chủ lúc trước cao ngạo bao nhiêu thì hiện tại khúm núm bấy nhiêu. Sự tương phản lớn như vậy làm cho Lăng Thần ngạc nhiên. Ánh mắt có phần tán thưởng hướng về phía Lâm Thần.
“ Thưa tiểu thư...chúng tôi rất xin lỗi vì đã không chuẩn bị chu đáo. Kính mong tiểu thư có thể tha thứ cho chúng tôi!” Bà chủ run rẩy tay chân, vẻ mặt bối rối cúi đầu lễ phép nói.
Trái lại với Hoàng Đông, đối mặt với một trong những đại gia tộc, cô bắt buộc phải làm ra hành động như vậy. Gia tộc họ Nguyệt to lớn đến nhường nào, chính cô cũng chỉ biết được một chút ngọn lá của họ mà thôi. Thế nhưng, có một điều mà bất cứ ai trong giới kinh doanh đều hiểu: Đó là đừng chọc vào họ.
Các đại gia tộc tính tình cổ quái, lòng tự trọng của bọn họ rất cao, chỉ cần tâm tính bọn họ có một chút không vui thì họ sẵn sàng dùng đủ mọi cách để thỏa mãn bản thân. Hơn nữa, gia tộc họ Nguyệt là một trong tam đại gia tộc lớn nhất, vậy nên sự khủng khiếp của bọn họ là không phải bàn cãi.
Lúc này, cả thân thể và linh hồn cô đều run rẩy. Cô không thể ngờ, vị tiểu thư cao quý như thế lại khép nép, đứng cạnh cậu nam kia với dáng vẻ nũng nịu như thế. Nó khác xa hoàn toàn so với những gì cô biết về tâm tình tiểu thư đó.
Nếu không phải ở tầng dưới còn có bảo tiêu của cô ấy đang trông chừng thì thật sự cô cho rằng đây không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/3630010/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.