Tuyết Ngọc như một chú chim nhỏ ngồi ngoan ngoãn trên chiếc ghế, cô đơn tĩnh mịch nhưng lại cho người ta một cảm giác xa cách không thể chạm tới được.
Tuyết Ngọc nhắm mắt lại, tưởng tượng thứ gì đó rồi nở một nụ cười mãn nguyện. Có lẽ, khi này cô ấy đang nhớ về những kỷ niệm tuyệt vời của bản thân.
Thế nhưng, khoảnh khắc tuyệt đẹp đó lại bị đánh vỡ bởi một giọng nói đầy vẻ cao ngạo của tên tóc vàng đang đi tới.
“ Em gái, em có muốn đi chơi với bọn anh không?”
Nói xong, hắn ta còn cố ý xoay xoay chiếc đồng hồ hàng hiệu như cách để chứng minh sự giàu có của mình. Hơn thế nữa, ánh mắt của hắn tràn đầy sự dâm dê, giống như Tuyết Ngọc là một miếng mồi béo bở dành cho hắn ta vậy.
Hắn ta vô cùng tự tin về bản thân mình, không có một cô gái nào chê tiền cả. Hơn nữa, hắn cảm thấy mình thật may mắn, cô gái này dù không lộng lẫy như những cô gái khác hắn từng gặp nhưng hắn cam đoan đây chính là cô gái đẹp nhất. Thậm chí, hắn còn có ảo giác cô gái bí ẩn này còn đẹp hơn cả các diễn viên hạng A. Hắn đã quá chán ngấy với mấy cô nàng ngoài kia rồi.
Thỏ con thì là miếng mồi của sói xám. Trường hợp này thì đúng là như vậy. Tuyết Ngọc giống như một chú thỏ, non ớt và ngây thơ thì làm sao có thể thoát khỏi được nanh bạc của những con sói đang đói khát rình rập ngoài kia chứ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/3623109/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.