Lăng Thần có thể nghe thấy rõ tiếng hít hà cùng với nụ cười nham hiểm của Linh Nhi, không biết tại sao, cậu càng ngày lại càng cảm thấy Lâm Thần sẽ gặp nguy hiểm. Mặc dù cậu thừa biết Linh Nhi chính là bạn gái của cậu ta.
Từ đầu gặp mặt, cô nàng Linh Nhi đó đã biểu hiện rõ sự chán ghét đến cùng cực đối với cậu. Ánh mắt chán ghét đó, nó rất giống với ánh mắt của Tiểu Linh. Cậu vẫn nhớ lúc nàng nắm chặt tay cậu, đôi mắt nhìn nam nhân khác chẳng khác gì so với Linh Nhi cả, ánh mắt khinh thường, coi tất cả chỉ là sâu bọ.
Những âm thanh mờ ám vang vọng, cả cơ thể cậu nóng lên. Trong đầu cậu bây giờ chỉ muốn nghĩ cách cứu lấy “người anh em” này của mình. Cứ theo đà này, Lâm Thần sẽ chẳng có cơ hội được gặp mặt cậu mất. Nhất là khi cậu càng ngày càng nghe được những lời “biến thái” của Linh Nhi.
“ Hà...hà... mùi cơ thể anh thật là thơm!!!”
“ Bàn tay này của anh đã động chạm vào thứ “dơ bẩn”. Hãy để em rửa sạch chúng...”
“ Không được rồi, môi anh chảy máu rồi sao!!! Em xin lỗi vì em đã làm quá mạnh, em sẽ “bù đắp” lại cho anh...”
Càng nghe những lời đáng sợ đó, cậu lại càng liên tưởng về khung cảnh đen tối khi bị Tuyết Ngọc giam giữ.
Căn phòng tối tăm, hai tay bị trói, cả cơ thể mệt mỏi bị Tuyết Ngọc ôm chặt, miệng cô ấy luôn luôn lẩm bẩm:
“ Anh là của em...em sẽ không để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/3614905/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.