Trần Khải An ra vẻ cao ngạo, ánh mắt tràn ngập đắc ý, nhất là khi nhắc tới hai từ “Linh Nhi” ở đằng sau giống như cô ấy chính là vợ chưa cưới của hắn ta vậy.
Đương nhiên, nghe thấy lời này, Lâm Thần suýt chút nữa không nhịn được mà bật cười.
Cái gì mà là chủ ở nơi này, cái gì mà là chồng chưa cưới của Linh Nhi? Hắn ta không biết chữ chết viết như thế nào ư mà dám nói câu đó?
Nhìn dáng vẻ tên tóc trắng này, cậu đảm bảo hắn còn chưa gặp được cô ấy, không thấy được phong cách làm việc nên không hiểu được sự đáng sợ của Linh Nhi khủng khiếp đến nhường nào.
Trước mặt cậu mà dám nói như vậy, nếu để Linh Nhi mà nghe thấy thì chắc chắn tên này chẳng còn có ngày mai. Linh Nhi rất sợ những tin hiểu nhầm này xuất hiện, mặc cho cậu đôi khi đã khuyên ngăn rất nhiều, thế nhưng chẳng hề ăn thua.
Nhớ lại lần trước, khi đám fan cuồng bày tỏ cảm xúc với cô ấy, thay vì vui mừng thì Linh Nhi lại sợ cậu hiểu nhầm, thậm chí còn sẵn sàng ra tay với bọn họ. Nghĩ lại mà đã khiến cậu ớn lạnh, cũng may khi đó cậu cũng đã khuyên can cô ấy, thậm chí phải “dỗ dành” ngọt ngào nên mới không xảy ra án mạng.
Thấy Trần Khải An phách lối như vậy, cậu không hề vạch trần sự thật, cố gắng nhịn cười trong lòng, từ từ dò hỏi:
“ Ồ, tại sao tao ở đây rất lâu mà chưa từng nhìn thấy cô ấy đi cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/3374053/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.