Hân Hân cởi chiếc cúc áo xong, hai tay cô không biết là vô ý hay là cố ý buộc mái tóc của mình, khiến cho ngọn núi đó đã đồ sộ nay lại càng hiện rõ trước mặt Lâm Thần.
Trong lòng Hân Hân lúc này đang vô cùng chờ mong. Thật sự đây là lần đầu tiên, cô lại gặp một miếng mồi ngon ngọt như này.
Khuôn mặt đã đẹp, mùi hương quyến rũ lại còn sở hữu làn da săn chắc. Mặc dù cách một lớp áo, thế nhưng chỉ cần chạm qua là cô đã cảm nhận được sự săn chắc từ cơ bắp của cậu ấy.
Thử hỏi, trên thế gian này có ai hoàn hảo như này, thật sự nếu như bị cậu ta bế lên giường thì chẳng biết sẽ sung sướng tới như thế nào nữa???
Cứ tưởng là một người được Tư Hạ dẫn đằng sau thì chắc chắn sẽ có chức rất cao. Cũng vì điều này mà đã khiến cho cô rất lo sợ, nếu như chức vụ cao thì khả năng cô chiếm lấy được cậu ta là điều rất khó.
Thế nhưng, dường như ông trời đã thấu hiểu lòng cô, cậu ấy chỉ là nhân viên mà thôi. Điều này tức là chức vụ của cô đang cao hơn cậu ta.
Điều này khiến cho cô ngay lập tức có một kế hoạch trong đầu, một kế hoạch muốn chiếm lấy cậu ấy bằng mọi giá.
Đến bạn trai bao nhiêu năm mà cô còn sẵn sàng bỏ thì làm sao có thể để cậu ấy chạy thoát được chứ?
Chờ đó đi! Cậu không chạy thoát được đâu! Hân Hân cười một cách đầy ẩn ý.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/3370045/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.