Vẻ mặt Minh Minh xanh xao như bị bệnh, cô có cảm giác rằng vị tiểu thư đó đang vô cùng giận dữ. Thật không ngờ, chỉ trong vài phút ngắn ngủi, cậu chủ đã biến mất không dấu vết.
Cô dùng điện đàm gọi tất cả binh lính tập trung bao quanh ngọn núi này. Dù cho chỉ có một con muỗi cùng không thể lọt qua, cô nhất định phải tìm bằng được cậu chủ đang lẩn trốn ở nơi nào.
Nếu lần này tìm được cậu ấy, cô chắc chắn sẽ vận dụng toàn bộ sức lực, tránh cho chuyện này xảy ra thêm một lần nữa.
Vậy là, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, toàn bộ dãy núi được bao bọc nghiêm ngặt, toàn bộ người muốn ra vào đều bị chặn lại.
Có những người muốn lên núi ngắm cảnh, du lịch... đều không rõ chuyện gì xảy ra. Thế nhưng vì là quyết định của quân đội, thế nên không một ai có ý kiến gì cả.
Có lẽ, bọn họ đều cho rằng Lâm Thần đã trốn xa khỏi nơi này.
Thế nhưng, bọn họ đã quá nhầm.
Trong một hang động nho nhỏ ngay dưới vực đó, chẳng ai nghĩ là ở cái vực sâu này lại tồn tại một hang động bí ẩn này cả, Lâm Thần với Nguyệt Sương đang ngồi đối diện, xem hình ảnh chiếu từ camera bí mật gán trên xe.
Mặc dù thoát nạn, thế nhưng lúc cô thấy anh ấy trèo xuống vực sâu, tim cô như muốn rớt ra ngoài. Đến bây giờ cô vẫn còn chưa hết sợ.
Cô cũng là một cô gái liều lĩnh, thế nhưng để liều đến mức trèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/3359103/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.