Trong lòng Lâm Thần lúc này rất hỗn loạn bởi câu nói đó. Bởi từ hành động cung kính ấy, cậu đoán chắc chắn cô nàng này đã đoán được thân phận thật sự mà cậu đang che giấu.
Toàn bộ quá trình cậu đều làm rất kín kẽ, thậm chí nó còn khiến cho Minh Minh phải tin tưởng, thế mà đến phút chót lại bị phát hiện. Điều này nghe khiến cho cậu cảm thấy vô cùng phi lý.
Nguyệt Sương ở bên cạnh nghe thấy điều này, cô không tự chủ mà bám chặt Lâm Thần, quên luôn sự tức giận vốn có khi mà bị Minh Minh đánh lén, lo lắng hỏi:
“ Anh...cô ta phát hiện thân phận của anh rồi sao???”
Vừa nói, Nguyệt Sương vừa dựa sát vào Lâm Thần, thân thể run rẩy giống như đang biểu hiện sự lo lắng của mình.
Lâm Thần cảm nhận được điều này, cậu nhanh chóng trấn an Nguyệt Sương bằng cách xoa đầu em ấy, sau đó nhìn Minh Minh, nghi ngờ hỏi:
“ Cô nói gì vậy? Cậu chủ? Cô dường như nhận sai người rồi?”
Nghe vậy, toàn bộ binh lính xung quanh đều hai mặt nhìn nhau, sau đó tất cả bọn họ đều không tự chủ mà nhìn Minh Minh cùng với vẻ mặt hồ nghi.
Trong tâm trí của bọn họ, mặc dù không tận mắt chứng kiến hôn phu của vị tiểu thư đó, thế nhưng bằng biện pháp suy luận, người mà có thể khiến cho một cô gái lạnh lùng, khinh thường mọi thứ nhưng lại vô cùng xinh đẹp và quyền lực phải si mê thì thật sự phải khủng bố như thế nào?
Tự tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/3358553/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.