Lâm Thần đi một mình, hòa mình như bao người bình thường khác. Vì cậu mặc bộ đồ khá dày cộng thêm cậu đeo mặt nạ nên không ai thèm để ý tới cậu cả. Chính điều này làm Lâm Thần rất thoải mái, cậu quá chán cảnh bị người khác truy đến tận cùng ở phía sau rồi. Lâm Thần đang đi thì nghĩ đến em gái của mình, Lâm Thần tự nói:
-Chết! Mình phải mua cho em ấy một chiếc điện thoại mới được. Nhất định em ấy sẽ rất vui.
Lâm Thần nhớ lại lúc ở nhà, trong một lần đi dạo với em gái. Thấy em gái nhìn vào một chiếc điện thoại có vẻ khá đắt tiền, cậu lúc đó hỏi em gái có phải muốn mua chiếc điện thoại đó không. Nhưng em gái của cậu chỉ cười trừ phủ định kịch liệt:
-Không anh, em không thích mấy thứ đắt tiền như vậy. Em chỉ “thích” anh của em mà thôi!!!
Cậu lúc đó không tin em gái mình không thích chiếc điện thoại đó. Nhìn nụ cười xinh đẹp dễ thương của em gái mình, lòng cậu đau như cắt. Ai trong lớp cũng sở hữu một cái, riêng em gái cậu chỉ sở hữu con điện thoại khá cổ hủ. Lúc đó cậu quyết tâm sẽ dành đủ tiền mua cho em gái mình một chiếc điện thoại. Và bây giờ cậu đã dành đủ tiền để thực hiện ước nguyện đó.
Cậu rút kinh nghiệm như lần trước, vì là mua điện thoại nên không ai bắt cậu phải lộ mặt cả. Rất nhanh cậu đã mua được một chiếc điện thoại. Điện thoại cậu cũng khá am hiểu vì cậu đã từng làm công việc này. Điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/334465/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.