Thanh Tuyết hôn một cách say sưa thì bị Lâm Thần đẩy ra, có vẻ là bản năng của cậu đó. Nhìn mặt Lâm Thần có vẻ khó chịu, Thanh Tuyết mới vỡ lẽ ra là cô đã cưỡng hôn Lâm Thần hơn mười lăm phút.
Thanh Tuyết bây giờ cảm thấy mình hơi quá trớn rồi, ban đầu vì cứu Lâm Thần rồi dần dần cô lại mất đi cái ý nghĩ vốn có ban đầu, thực sự Lâm Thần quá “soái” trong mắt cô. Chẳng riêng gì cô, Thanh Tuyết tin chắc rất khó có con gái nào có thể cưỡng lại được vẻ đẹp từ bên ngoài lẫn tâm hồn của Lâm Thần.
Lúc cô muốn hôn Lâm Thần tiếp để thỏa mãn sở thích thì có một chiếc xe đi tới. Có một người trung niên có vẻ khá trưởng thành bước xuống xe, nhưng khi thấy Thanh Tuyết đang chuẩn bị hôn một nam sinh khác, người này ho một tiếng để báo hiệu là có người ở gần.
Thanh Tuyết đang chuẩn bị thì có một tiếng ho ở cạnh đó phát lên, điều này làm cô giật nảy mình. Cảm giác xấu hổ tràn ngập, cô không muốn biết mọi người nghĩ cô là kẻ “háo sắc”, nhưng khi thấy người đến là tài xế riêng của cô thì Thanh Tuyết lấy lại khuân mặt vốn có của mình, một bản mặt lạnh lùng không cảm xúc.
Tài xế nhìn thấy cô chủ của mình định giở trò đồi bại với nam sinh thì ông cảm thấy cô chủ của mình thật “vô liêm sỉ”. Nhìn cậu nam sinh đang nằm với vẻ mặt khá khó chịu, ông biết là nam sinh này đang bị thương. Vậy mà cô chủ còn nhân cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/334440/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.