Thanh Tuyết nói một cách nghiêm túc, khuôn mặt cô tràn đầy sự tự tin. Thanh Tuyết nghĩ rằng Linh Nhi sẽ hiểu ý của mình, Lâm Thần chính xác đang làm vệ sĩ cho cô, vậy nên cô nghĩ Linh Nhi sẽ hiểu điều đó và thả Lâm Thần ra.
Nhưng trái lại với suy nghĩ của cô, Linh Nhi chỉ cười lên, nụ cười tràn đầy sự khinh bỉ. Linh Nhi chưa bao giờ nghĩ rằng chồng tương lai của mình sẽ đi làm vệ sĩ cho một người tầm thường như vậy cả. Nhưng Linh Nhi cũng cảm thấy tức giận, thực sự nếu muốn làm vệ sĩ cho người ta thì tại sao anh ấy lại không làm cho mình, nhất định tý nữa phải trừng phạt thật nặng. Linh Nhi khi nghĩ đến mình sẽ “trừng phạt” Lâm Thần như thế nào, trong lòng cô cảm thấy rất phấn khích. Linh Nhi nhất định sẽ làm cho tâm trí Lâm Thần chỉ nghĩ về cô. Cô còn nghĩ có nên nghỉ một tuần chỉ để “yêu thương” Lâm Thần, thực sự nghĩ đến điều đó làm Linh Nhi chỉ muốn quay về phòng của mình mà thôi.
Nhưng bên ngoài Linh Nhi vẫn lạnh lùng nói với Thanh Tuyết:
- Lâm Thần bây giờ là người của tôi. Ngươi đừng có mơ tưởng về anh ấy nữa. Người đâu, tiễn khách.
Ở trong phòng Linh Nhi, Lâm Thần khi thấy Linh Nhi vừa đi, cậu liền mở mắt.
Thực sự rất may là trước khi cậu đến gặp Linh Nhi ở hội trường, cậu đã ăn một viên thuốc , cậu ăn vì đề phòng trường hợp này và quả thực nó đã xảy ra , viên thuốc này giúp cho cậu có thể giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/334435/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.