Dương Thiên đi đến chỗ của Lâm Thần. Điều này làm cho mọi người có vẻ chú ý đến Lâm Thần hơn. Có những tiếng xì xào bàn tán:
- Nhìn Tên kia quê mùa quá!
- Đúng thật!
-....
Mọi người nói về phong cách Lâm Thần. Vì thức sự Lâm Thần ăn mặc quá “dị”. Ai đi dự tiệc cũng muốn mang cho mình những bộ đồ sặc sỡ nhất để tôn vinh vẻ đẹp, và quan trọng là để không hạ thấp buổi tiệc ngày hôm nay. Nhưng Lâm Thần thì khác, cậu ấy mặc một bộ đồ khá bình thường, khuân mặt lại che bởi một chiếc mặt nạ. Và quan trọng hơn là Lâm Thần không có bạn bè, điều này càng làm có nhiều người khinh bỉ nghĩ “Chắc là người ngoài lạc vào đây”
Bình thường thì mọi người cũng không quan tâm lắm, nhưng khi có Dương Thiên đi đến. Mọi người mới nhận ra được sự tồn tại của Lâm Thần.
Dương Thiên đi đến đằng sau Lâm Thần. Khi thấy Lâm Thần vẫn không quan tâm đến mọi thứ xung quanh, Dương Thiên cười lạnh nói :
- Có vẻ như anh bạn không thuộc người ở đây nhỉ ???
Chỉ một câu nói mà đã làm cho mọi người có ánh nhìn không tốt với Lâm Thần. Ai cũng nghĩ Lâm Thần vào đây để “ăn chùa”, ai ai cũng muốn xem Lâm Thần trả lời như thế nào.
Lâm Thần nghe thế, quay sang nhìn thẳng Dương Thiên. Nhìn thấy ánh mắt của Lâm Thần, Dương Thiên cảm nhận được sự đáng sợ. Ánh mắt này cậu đã nhìn thấy một lần rồi, nhưng Dương Thiên nghĩ mãi không ra. (edit: Hai đạp nằm nửa tháng nhớ thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/334427/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.