Lâm Thần tưởng mình nghe nhầm lần nữa, cậu lại hỏi lại Thanh Tuyết :
-Cô chủ bảo Thần làm gì ???( từ bây giờ sẽ xưng thần- cô chủ để phù hợp)
Thanh Tuyết giơ một chân đưa đến trước mặt Lâm Thần, cười khinh bỉ nói :
-Ngươi không lẽ không muốn ban thưởng sao. Ta cho phép ngươi được “Liếm chân” ta.
Lâm Thần ngây ra như phỗng. Cô nàng này bị gì vậy. Cậu giả vờ không nghe thấy, đứng dậy cúi chào lễ phép:
-Thưa cô chủ ! Việc của thần đã xong ! Chúc cô chủ ngủ ngon!
Thanh Tuyết thấy Lâm Thần giả vờ không nghe thấy cô nói, cô nổi giận. Cô định kêu Lâm Thần ở lại nhưng chưa kịp nói gì cậu ta đã chạy đi mất.
-Thật là tức chết ta !!!
Thanh Tuyết nói lên, thực sự cô chưa bao giờ xấu hổ như này hôm nay. Lâm Thần cô bắt làm gì hắn ta đều làm tốt, thậm chí là xuất xắc. Nhưng lúc cô định cho rằng Lâm Thần cuối cùng cũng chỉ bị cô cho xoay vòng, nhưng không, cô định làm khó Lâm Thần thì Lâm Thần có đủ cách để “phản công” lại.
Mang theo nỗi uất ức vô cớ, Thanh Tuyết một mình đi vào phòng của mình. Cô cầm mấy con gấu trên giường ném loạn xạ. Thực sự cô chưa thấy ai khó đối phó như tên này, hắn ta thật đáng ghét !!!.
Nhưng Thanh Tuyết cũng rất hiếu kỳ đằng sau mặt nạ sẽ là một khuân mặt như thế nào. Trong suốt những lúc cô nhìn Lâm Thần, hắn ta lúc nào cũng đeo mặt nạ cả, thực sự mặt anh ta có cái gì “kinh khủng”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/334425/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.