Lâm Thần vẫn không bỏ cuộc, thực sự thì có rất nhiều người muốn được “bao dưỡng”, nhất là người bao dưỡng đó chính là một cô tiểu thư xinh xắn đáng yêu. Nhưng Lâm Thần lại khác, cậu không muốn cả đời phải làm “nô lệ” cho cô gái đó.
Lâm Thần cắn răng chạy thật nhanh nhưng những cơn đau cứ từng lần xé đi tâm trí của cậu. Lâm Thần đau đến mức choáng váng, thực sự có thể đến mức này thì đó cũng là “dầu cạn đèn tắt” rồi.
Lâm Thần rẽ vào một ngõ nhỏ, cầu mong có một chút may mắn sẽ xuất hiện. Nhưng ngoại trừ có một lão già trung niên đang đi ra, thì không thấy một ai cả.
Lâm Thần rơi vào tuyệt vọng, thực sự cậu không cam lòng nhưng cậu bây giờ rất khó di chuyển, đầu của cậu giống như có vài chiếc chùy đánh làm cho cậu đau đến khó thở. Trong trạng thái “nghìn cân treo sợi tóc” đó, lão già hình như đã nhìn ra điều gì đó và nói với Lâm Thần:
-Ngươi hãy trốn ở đây.
Lão già nói rồi từ từ dìu Lâm Thần vào một góc khuất, Lâm Thần cũng không còn sức nữa nên còn hi vọng là cậu cũng cố gắng bắt lấy. Lâm Thần rất nhanh được lão trung niên đó dìu vào một góc khuất.
Lão già sau đó quay trở lại đi như chưa có chuyện gì xảy ra. Rất nhanh đã có chục tên hộ vệ đến, khi đến thì không thấy kẻ mình truy đuổi đâu nữa.
Cả đám nghĩ rằng Lâm Thần đã chạy thẳng sang một ngõ khác nên cả bọn cũng không để ý lão già đó mà tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/334422/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.