Chương trước
Chương sau
Sau khi nói chuyện với em gái, cậu mới thở phào một hơi, một tay lấy chiếc khăn rồi đưa lên trán, lau những giọt mồ hôi ẩn sau mái tóc.

Cũng may, cậu đã đánh lừa được Tiểu Ngọc. Mọi chuyện hiện tại đâu lại vào đấy, điều này khiến cho tâm trạng cậu tốt lên rất nhiều.

Thấy thời gian còn nhiều, với lại cậu cũng chẳng còn gì làm, thế nên sẵn tiện trong căn nhà có phòng tập, cậu mới đi đến đó. Trước khi tắm, cậu muốn hoạt động cho cơ thể nóng lên một chút...

Vừa bước ra khỏi cửa, cậu đã nghe thấy tiếng động của ai đó đang chạy. Tuy nhiên, quay đi quay lại thì chẳng thấy ai, vậy nên cậu cũng không để ý, từ từ đi đến căn phòng ở cuối hành lang.

Đi đến căn phòng tập, nhìn những dụng cụ chuyên nghiệp sắp xếp gọn gàng, cậu lại có cảm giác hưng phấn. Rất nhanh, cậu đã cởi hết áo của mình, lộ ra một thân hình cuồn cuộn, vô cùng săn chắc.

Từng bài tập được cậu làm qua, mồ hôi tuôn ra càng nhiều, thậm chí khi cậu tập xong, chiếc khăn của cậu đã ươn ướt vì mồ hôi.

Cảm giác cơ thể khỏe lên rất nhiều, cậu mới dừng lại, một tay cầm lấy chiếc khăn rồi tiện ném vào chiếc máy giặt gần bên. Sau đó, cậu mới mặc áo, đi vào phòng tắm cạnh đó.

Tuy nhiên, ngay khi cậu vừa đi, Nguyệt Sương đã nhanh chân chạy đến gần chiếc máy giặt, một tay ấn nút trên chiếc máy khiến cho máy ngưng hoạt động. Lúc này, khuôn mặt của Nguyệt Sương đỏ chẳng khác gì trái ớt cả, ánh mắt có chút mê li tự nói:

“May...may quá là mình đến kịp”.

Sau đó, cô lấy chiếc khăn mà Lâm Thần lau mồ hôi từ trong chiếc máy ra. Cảm nhận được mùi hương đặc biệt này, không hiểu sao hai chân của cô đứng chẳng vững, suýt chút quỵ xuống.

Nếu Lâm Thần nhìn thấy bộ dáng của Nguyệt Sương bây giờ, chắc chắn cậu sẽ rất sốc, đơn giản vì mặt em ấy bây giờ chẳng khác nào bị bỏ thuốc cả. Vẻ mặt đỏ bừng, ánh mắt ươn ướt cùng với những hành động khá kỳ lạ.

“ Không thể ở đây lâu. Kế hoạch phải bắt đầu thực hiện thôi.”

Cầm trên tay chiếc khăn, cô tỏ ra vô cùng hài lòng, ngay sau đó, cô tiện tay cầm lấy chiếc khăn cùng màu mà mình chuẩn bị rồi ném lại vào chiếc máy, ấn nút giặt như cũ giống như ban nãy. Chiếc máy nhận được tín hiệu, nó lại bắt đầu một chu kỳ giặt mới.

Thấy mọi chuyện đều ổn thỏa, Nguyệt Sương mới từ từ quay trở về phòng, vừa đi cô vừa đưa chiếc khăn lên mũi ngửi trông rất biến thái.

Một đại tiểu thư làm hành động kỳ lạ như vậy có lẽ sẽ khiến cho nhiều người cảm thấy bất ngờ, nhất là đối với một cô gái khinh thường nam sinh như Nguyệt Sương. Tuy nhiên, chỉ có cô mới hiểu rõ hành động của mình.

Ban nãy, khi mà Lâm Thần rời đi căn phòng, cô đã lén nhìn từ đằng xa, từ từ đeo bám phía sau anh ấy. Cho đến khi, Lâm Thần cởi áo và bắt đầu tập luyện, cái thân hình đó khiến cho mắt cô không thể rời được.

Cô biết làm như vậy chính là biến thái, thậm chí nó còn làm xấu đi bộ mặt của cô, tuy nhiên, làm gì có ai có thể không rời được cái thân thể đầy mê hoặc này chứ. Hơn nữa, Lâm Thần là anh trai cô, thế nên ngắm nhìn cơ thể của anh ấy cũng chẳng phải vấn đề xấu gì cả.

Mang trong mình suy nghĩ rất là ngây thơ, cô đứng ở đó suốt hai tiếng, thậm chí hai chân của cô còn không động đậy một chút nào, chỉ có ánh mắt là dõi theo từng động tác của Lâm Thần.

Đó là lý do tại sao, cô mới thành ra bộ dáng này. Thậm chí, nếu không phải là cô còn đủ lý trí thì thật sự sẽ có chuyện lớn hơn xảy ra.

Lâm Thần đương nhiên không biết chuyện gì vừa xảy ra, sau khi tắm xong, khoác cho mình một chiếc áo ngủ, sấy khô tóc của mình rồi lại đi về phòng.

Ngay khi đi về phòng, trên bàn nhỏ của cậu đã có một cốc nước cam, đặt cạnh nó là một tờ giấy nhỏ. Cậu nhìn cốc nước, sau đó cầm tờ giấy lên, vẻ mặt có chút tươi cười.

[Em nói là cốc nước cam rất tốt cho sức khỏe. Thế nên em đặc biệt tự tay làm cho anh một cốc. Anh hãy nhớ uống nha...Yêu anh!!!]

Đọc được những câu nói này, cậu lại có cảm giác ấm áp khó tả. Rất lâu rồi, cậu mới cảm nhận được cảm giác như ở nhà. Thế nên, cậu cũng chẳng ngần ngại hay lo sợ gì, bởi dù sao thứ này cũng là do Nguyệt Sương tự tay làm mà.

Uống xong cốc nước cam, cậu đặt lại chiếc cốc ở trên bàn, sau đó từ từ ngồi trên giường đọc sách.

Sở dĩ cậu không cho Nguyệt Sương vào phòng, đó là do em ấy chính là tiểu thư, thật sự không phải em gái cậu. Cậu không muốn em ấy tự quen sống một mình, không thể cứ dựa vào cậu được.

Nói là thế, tuy nhiên cậu chỉ đọc được hai trang sách mà cảm giác buồn ngủ đã ập đến. Một thứ mà khiến cho cậu vô cùng khó hiểu, cậu nhớ là đã ngủ đủ giấc mà, tại sao sớm như vậy mà nó đã ập tới rồi.

Đứng dậy kiểm tra khóa cửa, thấy cánh cửa đã khóa chặt, cậu mới an tâm quay trở lại giường. Cậu biết là khi ngủ, gần như cậu sẽ chẳng biết trời đất là gì cả, thế nên cậu mới đề phòng bằng cách kia.

Rất nhanh, cậu đã chìm sâu vào giấc ngủ, một giấc ngủ với rất nhiều biến cố sắp xảy ra.

Mặt trăng lên cao, tiếng ếch kêu cũng đã thưa dần để dành không gian tĩnh lặng cho đêm khuya. Một thân hình nhỏ nhắn đang từ từ cạy cửa của Lâm Thần.

Đó không ai khác chính là Nguyệt Sương, hiện tại, cô đang thực hiện chính kế hoạch của mình. Tiếng cạy cửa khá là lớn, thậm chí còn khiến cho đèn tự động bật, nhưng dường như cô chẳng hề lo lắng.

Chính cốc nước cam, cô đã động tay vào đó. Cô đã đổ một ít thứ chất đặc biệt mà lúc trước dùng để “hành hạ” anh ấy vào trong cốc.

Khi xịt, nó là một hợp chất gây tê cực mạnh, khiến cho cơ thể đối phương không thể cử động, nhưng khi trộn với nước, nó lại là một chất gây ngủ vô cùng hiệu quả. Tác dụng gây ngủ chẳng thua kém so với gây tê là mấy, thế nên cô mới chẳng ngần ngại mà hành động lớn mật như vậy.

Bình thường, cô sẽ không làm như vậy, thậm chí là sẽ ngoan ngoãn để khiến cho anh ấy thay đổi cách nhìn về cô. Tuy nhiên, hiện tại đã có một người khác đang nhăm nhe vị trí này, một vị trí mà cô đã tốn bao công sức để dành lấy. Thế nên, cô nhất định phải giữ lấy nó, phải khiến cho ả ta biết, anh ấy là người đàn ông của cô.

Vì có chìa khóa dự phòng, thế nên cô dễ dàng mở cửa từ bên ngoài. Đèn trong căn phòng cũng vì thế mà sáng lên, làm cho cả căn phòng trở nên rõ ràng trước mặt cô.

Lâm Thần lúc này đang nằm ngay ngắn trên chiếc giường, hai mắt nhắm nghiền chìm vào giấc ngủ. Nguyệt Sương từ từ đi đến bên cạnh chiếc giường, ngắm nhìn lấy khuôn mặt này.

Lúc nào cũng vậy, mỗi khi ngắm anh ấy lúc ngủ, cả thân thể cô bắt đầu rạo rực lên. Dường như có một thứ gì đó luôn thôi thúc cô đi theo bản năng của mình.

Nghĩ đến lúc Lâm Thần nói chuyện với cô gái khác, tâm trạng của cô lại bắt đầu xấu đi, ánh mắt có chút mất kiên nhẫn nhìn lấy Lâm Thần, sau đó, cô không ngần ngại mà ngồi cạnh Lâm Thần, giọng nói có chút chua ngoa:

“ Hay cho một kẻ đa tình như anh. Đã có em rồi mà còn muốn đi theo đứa khác. Được thôi, để em hôm nay cho anh biết, thế nào là dám phản bội.”

Nói xong, cô không ngần ngại cầm lấy chiếc điện thoại của Lâm Thần, dùng vân tay của cậu ấy để mở khóa. Nhìn trên chiếc điện thoại xuất hiện tên liên lạc “Em gái đáng yêu Tiểu Ngọc”. Cô tức giận ấn gọi video.

Một nụ cười vô cùng đắc ý xuất hiện trên khuôn mặt đáng yêu của cô.

P/S: Chương sau có Netori đó, các bạn yếu tim nên tránh xa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.