Lâm Thần cảm thấy đối phó với cô nàng dễ thương này còn khó hơn cả Tô Nhan. Chỉ cần Lâm Thần có ý muốn ra ngoài thì sẽ chọc giận Linh Nhi, thậm chí còn được Linh Nhi “hành hạ” bằng cách lôi vào phòng “âu yếm”( edit: méo có sắc đâu).
Dần dần Lâm Thần cũng nghe lời Linh Nhi, Linh Nhi cũng vì thế mà buông lỏng cảnh giác nhưng cô đâu biết Lâm Thần đang chuẩn bị một cuộc đào thoát.
Trong mấy ngày này, Lâm Thần triển lộ hết tài năng của mình: Từ việc nấu ăn, kể chuyện cười cho cô, đến cả việc nhà, dỗ Lâm Linh đi ngủ thì Lâm Thần làm được xuất xắc nhiệm vụ được giao. Điều này khiến cho Linh Nhi cảm thấy rất vui vẻ và tự hào, thực sự thì cô chưa bao giờ gặp ai vừa có sức hút vừa giỏi giang đến như vậy. Linh Nhi muốn trao “yêu thương” cho Lâm Thần thật nhiều, nhưng chính điều này làm Lâm Thần rất khó chịu. Cứ đang làm mà không cẩn thận là sẽ có một “ bạch tuộc” mềm mại quấn chặt sau lưng không rời, thực sự nếu là người khác thì hành động đó không khác gì là dụ hoặc người ta phạm tội cả.
Sau gần một tuần, Lâm Thần quyết định sẽ trốn khỏi căn nhà này, cậu đã nghiên cứu rất kỹ căn nhà này, và cũng đã tráo chiếc chìa khóa cửa với một chìa khác. Tất cả vị trí của bảo vệ và người hầu cậu cũng đã biết, và thời điểm tốt nhất là đêm nay, cậu đã không chờ được cảnh muốn gặp lại gia đình mình rồi, may thực sự là đang trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/278250/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.