Lâm Thần lần đầu ở trên giường bệnh , được Tiểu Ngọc tự tay chăm sóc . Cậu cảm thấy rất vui vẻ , nhưng Tiểu Ngọc còn phải học trên trường nữa , không thể cứ ở đây chăm sóc cậu được . Lâm Thần thấy em gái đang gọt táo cho mình , lòng cậu cũng vui vẻ nói :
-Bây giờ anh cũng khỏe rồi, em bây giờ không cần chăm sóc anh như thế nữa, em còn sắp thi mà, bây giờ lên trường chắc còn kịp giờ đó.
Tiểu Ngọc thấy thế vội nói :
-Không có việc gì đâu anh ? Em cũng hiểu hết các kiến thức cơ bản rồi, sức khỏe của anh là quan trọng nhất, với cả bố mẹ cũng bận về trước rồi nên em không muốn bỏ lại anh một mình.
Nghe được Tiểu Ngọc nói, lòng cậu cảm thấy khá vui, nhưng cậu không muốn tốn thời gian để nằm đây nữa, cậu còn rất nhiều việc phải làm, nhất là vị chủ tịch kia.
Lâm Thần thấy thế liền bảo :
-Anh bây giờ khỏe rồi, em cũng cố gắng đi học đầy đủ đi, nghe anh, cuối tuần anh dẫn đi chơi thoải mái.
Tiểu Ngọc nghe thế liền rất vui mừng, trong lòng cô biết rằng là anh trai rất hiếm khi dẫn cô đi chơi, vì anh trai rất hiếm có thời gian, nhìn anh trai của mình như vậy, lòng Tiểu Ngọc cảm thấy rất khó chịu, cô cố gắng , cố gắng để học thật giỏi, sau này kiếm được tiền để nuôi anh trai mình.
Khi thấy anh trai nở nụ cười đó với mình , Tiểu Ngọc ngẩn người trước vẻ đẹp của anh ấy . Cô nắm chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/278244/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.