Nhìn trên bàn, cô chẳng còn tâm trạng để ăn. Việc làm vừa nãy khiến trong lòng cô cảm thấy rất hổ thẹn. Chưa bao giờ cô to tiếng như vậy với con bé, ấy thế mà trong lúc nóng giận mà chính cô....
Suy nghĩ một hồi lâu, cô quyết định sẽ tự đi đến phòng con bé để an ủi Nguyệt Sương, dù sao người sai cũng là cô. Cô là một người mẹ, ước mong cuối cùng của cô đó là dành những thứ tốt đẹp nhất cho con gái của mình.
Ngay khi cô định rời bàn, chiếc điện thoại đặt trên bàn rung lên. Cô bắt máy, sau khi nghe những câu nói ở trong chiếc điện thoại, sắc mặt của cô bắt đầu trở nên ngưng trọng. Khi cúp máy, ánh mắt của cô ngước nhìn về căn phòng của Nguyệt Sương, ánh mắt cô ấy chứa đầy tâm sự khó nói... Rất nhanh, cô rời đi khỏi căn biệt thự cùng với biểu cảm nghiêm túc thường ngày.
Còn lúc này, tên nam tử cùng với Tạ Hân giống như đã coi phòng cậu là của họ. Cả hai người đều ngồi vào ghế rồi âu yếm nhau giống như coi Lâm Thần là không khí vậy.
Lâm Thần trong lòng có một cỗ lửa giận bùng cháy dữ dội. Tại sao trên đời này lại có những người như vậy! Cậu lúc này không nói gì cả, chờ đợi những việc tiếp theo xảy ra.
Thấy Lâm Thần không hề nhìn về phía bọn họ, Tạ Hân trong lòng cười lạnh. Đúng là một tên thất bại, thấy bạn gái mình bị người khác sờ soạng mà không có phản ứng gì. Thật sự không biết ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/2769117/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.