Lâm Thần ở trong xe, cậu lúc này không biết là Lão Tam đang coi cậu giống như một “thánh nhân”. Sở dĩ lão nghĩ vậy bởi vì những chuyện làm của Lâm Thần đã vượt qua sự tưởng tượng của lão.
Véo má một cái, một cảm giác đau nhói truyền đến thì lão mới chấp nhận sự thật, cộng thêm một mùi hương thoang thoảng của nữ sinh ở trên người cậu ta thì lão tin chắc chắn chuyện đó là thật. Lão cố gắng trấn an tâm tình của mình rồi hỏi Lâm Thần:
“ Cậu bây giờ cũng rảnh, hay là cậu đến xem quán rượu tôi mới mở một chút”
Lâm Thần nghe vậy, cậu trầm tư suy nghĩ. Hiện tại cậu cũng khá rảnh, với cả cậu cũng đang cần chút bàn bạc về chuyện làm ăn với Lão Tam. Tiền nhiều để lì ở một chỗ thì nó sẽ mất giá trị, cậu muốn xây dựng một thứ gì đó có thể giúp kiếm thêm chút tiền. Vậy nên lời đề nghị của Lão Tam lúc này thật là gãi đúng chỗ ngứa của cậu.
“ Được, lão dẫn tôi đến xem. Tôi cũng có chút chuyện cần bàn bạc”
Lão Tam nghe vậy, Trong lòng vui sướng, càng thân mật với ông chủ tương lai thì lão lo gì cuộc sống sau này nữa. Chỉ cần lão có một chút quan hệ với nhà họ Nguyệt thì...
Lão càng nghĩ càng thấy vui, điều này khiến cho Lâm Thần cảm thấy là lạ. Từ nãy đến giờ lão cứ cười hoài, chắc không phải do bị bệnh đấy chứ.
“ Lão có chuyện gì mà cứ cười vậy?”
Lâm Thần nhíu mày dò hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/2769109/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.