Tên đại ca thấy Lâm Thần nói như vậy, trong đầu hắn có một dự cảm xấu. Tên nam sinh này chắc chắn không phải là Lâm Thiên, không thể nào mà một thằng ngu ngơ như cậu ta lại có thể thay đổi một cách không thể tưởng tượng nổi như vậy được.
Mang trong mình một vẻ mặt lo âu, tên đại ca lúc này cũng không quan tâm đến tự trọng của mình, hắn quỳ xuống chân của Lâm Thần, miệng be bét máu nhưng vẫn nghẹn ngào nói:
-Xin anh..xin anh tha cho em…em biết sai…em biết sai rồi…chúng em hứa là sẽ trả lại toàn bộ tiền mà chúng em đã lấy của anh.
Lâm Thần thấy tên đại ca đó tỏ vẻ khẩn thiết như vậy, cậu cũng thở dài một hơi…
Cái thở dài của Lâm Thần khiến cho tên đó giống như nhặt được bảo bối vậy. Hắn cố gắng nịnh nọt:
-Chúng em có tiền, bây giờ chúng em sẽ về lấy để trả cho anh…
Tuy nhiên, đúng lúc này Lâm Thần lại nói một câu khiến cho cả ba tên đều chết tâm:
-Tôi không thiếu tiền, các người cứ chuẩn bị đi làm công để trả nợ đi…
Ngay sau câu nói của Lâm Thần, một chiếc xe màu đen chạy đến trước ngõ mà Lâm Thần đang đứng. Trên xe từ từ bước xuống một người trung niên, đôi tay vạm vỡ, vẻ mặt dữ tợn cùng một vết sẹo khiến cho ai nhìn cũng biết là người này từng thuộc một băng đảng xã hội đen..
Ba tên côn đồ nhìn thấy người bước xuống, mắt bọn họ trợn lên giống như không thể tin được. Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/2769071/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.