Phu nhân nở nụ cười giống như một đóa hoa mai, chẳng ai nghĩ cô ấy đã qua tuổi thanh xuân cả… Lâm Thần trong lòng có chút cảm khái vị phu nhân này… Không ngờ cậu lại có thể trúng tuyển một cách vô cùng dễ dàng như này…
Lâm Thần được phu nhân ưu ái, cậu được dẫn vào một căn phòng rất sang trọng mặc dù cậu trên người mặc những món đồ rất tầm thường. Chính cậu cũng cảm thấy bất ngờ trước thái độ đối xử vô cùng lịch sự của vị phu nhân này…
Căn phòng cậu vào được trang trí rất sang trọng nhưng lại xen lẫn chút cổ điển trong đó. Từng vận dụng nhỏ nhất đều được làm bằng chất liệu tốt nhất nhưng lại mang cho người thấy cảm giác cổ xưa… Có thể nói cách bài trí này khiến cho Lâm Thần phải mở rộng tầm mắt.
Nhìn biểu cảm có vẻ rất chăm chú của Lâm Thần, phu nhân xinh đẹp mỉm cười một cái, cô ấy nhìn về bức tranh mà Lâm Thần đang nhìn rồi nói:
-Tôi không ngờ là cậu cũng có ánh mắt nghệ thuật đó…
Lâm Thần nghe lời khen của vị phu nhân này, cậu nhanh trí khiêm tốn nói:
-Tôi chỉ biết một chút…
Giọng điệu vô cùng khiêm tốn cùng lời nói có vẻ không kiêu ngạo khiến cho hảo cảm của vị phu nhân đó tăng nhiều. Rất nhanh cô ấy mời Lâm Thần vào chiếc ghế, tự tay pha cho Lâm Thần chén trà.
Các hộ vệ xung quanh khi thấy cảnh này thì vô cùng sững sờ. Tuy chỉ là hành động pha chén trà nhưng đây cũng chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/2769056/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.