P/S: Truyện có cảnh 16+, ai không đủ tuổi xin đi ra nha... hehe...
Thanh Tuyết ôm Lâm Thần trong chiếc chăn ấm, một cảm giác thỏa mãn tràn ngập người cô. Tâm trạng hiện tại cô rất vui sướng. Khuôn mặt này, mùi hương này, cảm giác này... cô đã chờ lâu lắm rồi. Tính tình của cô đã như vậy từ bé, tuy cô rất muốn sửa đổi nhưng cô không thể nào làm được. Vì vậy nên cô mới làm như này, coi như là bù đắp cho anh ấy.
Một giờ trôi qua, Lâm Thần được Thanh Tuyết ôm trong lòng sau khi Thanh Tuyết đã “thưởng thức” xong. Một cảm giác lâng lâng dâng trào trong lòng, Thanh Tuyết vui vẻ nhìn xuống Lâm Thần đang áp vào ngực của cô. Tuy Lâm Thần vẫn đang ngủ nhưng cô có thể cảm nhận được hơi thở đều đặn của anh ấy.
Thanh Tuyết xoa nhè nhẹ mái tóc của Lâm Thần, miệng nói thì thầm:
-Ngoan, ngoan thì cái gì cũng có tất... Người hầu của riêng em...
Nói xong, Thanh Tuyết nhắm mắt lại. Cô muốn thưởng thức trọn vẹn khoảnh khắc này... Cuối cùng cả hai đều chìm vào giấc ngủ...
Thời gian như thoi đưa, lúc lâu sau. Một tiếng động từ bên ngoài truyền tới, giọng vang có vẻ rất hồn nhiên:
-Thanh Tuyết, cô xong chưa vậy???
Giọng nói có vẻ chưa lưu loát lắm, giống như đang cố gắng nói vậy. Nếu Lâm Thần ở đây thì cậu có thể biết đây chính là Lily. Lily mặc cho mình một chiếc tạp dề trông rất xinh xắn...
Không nghe thấy câu trả lời, Lily không chần chừ đi vào. Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/2768947/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.