Tô Nhan hiện tại đâu giống như một vị chủ tịch cao quý, cô bây giờ giống như một đứa trẻ muốn được yêu chiều. Tuy vậy nhưng Tô Nhan chẳng có gì phải xấu hổ cả, cô biết tính cách Lâm Thần chắc chắn sẽ làm như vậy, cho nên cô cứ tận hưởng thôi. Phúc trời ban ai lại từ chối nhỉ???
Sau một hồi “chăm sóc” cho Tô Nhan, Tô Nhan cũng đã khôi phục được sức lực. Cô lúc này mới hỏi Lâm Thần:
-Cậu có giận tôi không???
Lâm Thần nghe vậy, cậu chỉ lắc đầu nhè nhẹ nói:
-Không ! Chủ tịch chẳng làm gì sai, tại sao tôi lại phải giận.
Lâm Thần cũng chẳng biết Tô Nhan mắc lỗi gì, cho nên khi nghe như vậy cậu cũng cảm thấy khá lạ lùng. Không biết ý muốn Tô Nhan là gì nữa.
Tô Nhan nghe như vậy, trong lòng cô như trút được một gánh nặng. Cô lúc này mới nắm chặt nắm đấm, hỏi nghiêm túc Lâm Thần:
-Linh Nhi có làm gì cậu không ? Nếu cô ấy dám làm gì cậu thì tôi sẽ đi tìm cô ta ngay. Cậu nói cho tôi...
Lâm Thần cảm nhận được sự tức giận của Tô Nhan, trong lòng cậu đổ mồ hôi lạnh. Để hai quái vật này gặp nhau thì nó sẽ xảy ra một vụ nổ mất. Tuy bị Linh Nhi âu yếm đến suýt không thể trở về được nhưng bên ngoài Lâm Thần tỏ ra bình tĩnh. Cậu chỉ nói nhẹ với Tô Nhan:
-Cô ấy chỉ là bạn thời thơ ấu của tôi, tuy tính cách cô ấy có phần khá khác người nhưng chủ tịch đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-thuong/2768902/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.