Lâm Nhàn nhìn bộ dáng của Nhan Tiểu Mạn dường như đang chờ xe buýt đi đến trường dạy lái, lập tức thắc mắc: "Đám hộ hoa sứ giả của cô đâu hết rồi?"
Hộ hoa sứ giả bao gồm hai người theo đuổi Nhan Tiểu Mạn, một người là Lâm Tuấn Khải – bạn cùng lớp với Lâm Nhàn, người còn lại tên Vương Hoành học ở lớp bên cạnh.
Đương nhiên, số người thích Nhan Tiểu Mạn trong Thực Nghiệm nhất trung không phải chỉ nhiêu đó, mà là hai người này biểu hiện tích cực nhất.
Nhan Tiểu Mạn vừa vén tóc mai vừa lạnh nhạt đáp: "Đừng nói nhảm, cái gì hộ hoa sứ giả, chỉ là bạn học mà thôi."
"Nghe nói Vương Hoành mấy ngày trước vừa mới thổ lộ với cô?" Lâm Nhàn hiếu kỳ hỏi.
Gia cảnh Vương Hoành tương đối khá, có thể xem như phú nhị đại, tuy nhiên người lớn trong nhà hắn lại hơi khó tính.
Hai ngày trước, trong tiệc sinh nhật của một nữ sinh, Vương Hoành làm ba năm liếm chó rốt cục nhịn không được, dốc hết can đảm thổ lộ với Nhan Tiểu Mọc, nhóm QQ của lớp cứ luôn bàn tán chuyện này suốt mấy ngày nay.
"Tôi từ chối hắn rồi, trước khi tốt nghiệp đại học, tôi không có ý định yêu đương." Nhan Tiểu Mạn phảng phất đang kể một chuyện vớ vẩn thường ngày.
Ân, phương thức từ chối tiêu chuẩn của nữ thần.
Về phần có phải thật sự không có ý định yêu đương... Ha ha, chỉ có trời mới biết.
Lâm Nhàn chẳng thèm suy nghĩ gì nữa về kết cục thổ lộ của Vương Hoành.
Liếm chó mãi là liếm chó, dù Vương Hoành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-an-tinh-lam-than-hao/57124/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.