Lăng Ấu Ngư không biết tại sao mình phải chạy, mình vốn nên hỏi tên hắn, tại sao kết cục lại như vậy chứ?
Ai, mình quả nhiên vẫn chưa đủ dũng cảm.
Trở lại dưới bóng cây, Lăng Ấu Ngư ngồi ở trên bậc thang, nhịp tim đập loạn cào cào lúc này mới dần dần bình tĩnh trở lại.
Những nữ sinh khác đều tốp năm tốp ba tụ họp trò chuyện, chỉ có mình cô lẻ loi trơ trọi ngồi ở chỗ đó.
Cách đó không xa, mấy nữ sinh nhìn về phía Lăng Ấu Ngư, khe khẽ bàn luận.
"Hứ, trong túc xá giả vờ cao lãnh, không ngờ trở mặt mới gặp lần đầu mà đã dám đưa nước cho nam sinh."
"Hì hì, ai bảo dung mạo xinh đẹp người ta chứ."
"Con gái mà lại chủ động quá."
"Lâm Nhàn vừa đẹp trai có tiền, đương nhiên phải chủ động."
"A, ngay cả tên người ta cũng biết rồi, cậu có ý gì phải đâu?"
"Mấy người biết cái gì, nam sinh Nam tài vốn rất ít, hiếm hoi lắm mới có một nam thần chất lượng cao, đương nhiên phải ra tay rồi."
...
Lăng Ấu Ngư nhìn một đám nữ sinh vui vẻ trò chuyện, trong mắt cô lộ ra vẻ hâm mộ.
"Sao lại một mình ngồi ở đây?"
Lâm Nhàn đột nhiên xuất hiện khiến Lăng Ấu Ngư giật mình.
Chỉ thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lập tức đỏ bừng, khẩn trương phía dưới, một mực chớp mắt to.
Thấy thế, Lâm Nhàn mỉm cười, ngồi bên cạnh cô, đưa tới một lon hồng trà, bảo: "Cám ơn nước dưa hấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-an-tinh-lam-than-hao/1911920/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.