Lâm Nhàn ra khỏi phòng, phát hiện trong phòng khách có ba người.
Người đi đầu là một nam sinh cận thị, hai người đằng sau có vẻ là cha mẹ của y.
Cách ăn mặc trên người họ cho thấy hoàn cảnh gia đình này không được tốt lắm, cha mẹ của y có vẻ hơi gò bó.
Thấy thế, Lâm Nhàn chủ động lên tiếng chào: "Chào chí, chào dì, cháu là Lâm Nhàn, anh bạn, xưng hô như thế nào?"
"Trương Khải!"
Nam sinh cận thị ngượng ngùng trả lời, y không cao, da hơi đen một chút, nụ cười mang theo một tia thuần phác.
"Sau này chúng ta là anh em cùng ký túc xá, xin chiếu cố nhiều hơn." Lâm Nhàn cười nói.
Tuy vừa mới gặp có hơi ngượng ngùng, nhưng do đồng lắ nên rất nhanh Trương Khải đã làm quen với Lâm Nhàn.
"Lâm Nhàn, cha mẹ cậu không đi theo sao?" Trương Khải buông bao lớn bao nhỏ xuống, hiếu kỳ hỏi.
Lâm Nhàn gật đầu: "Nhà tôi cách Kim Lăng tương đối gần cho nên bọn họ không tới."
"Cậu thật lợi hại!"
Trong mắt Trương Khải lóe lên vẻ kính nể. Sau khi thăm thú ký túc xá một phen, y cười nói: "Không nghĩ tới ký túc xá Nam tài tốt như vậy, thậm chí tốt hơn cả nhà tôi."
Cha mẹ Trương Khải cũng rất hài lòng về ký túc xá, chẳng qua khi nghe được điều hoà không khí phải mất tiền thuê, trong mắt hai người lóe lên một tia đau lòng.
Sau khi sắp xếp xong mọi thứ, cha Trương Khải mở miệng nói: "Lâm Nhàn, tính cách tiểu Khải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-chi-muon-an-tinh-lam-than-hao/1911914/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.