Chương trước
Chương sau




Nhân vật tí hon trực tiếp nổ tan xác chết, màn hình trò chơi lập tức đen lại.

Chu Văn lại một lần lấy máu trọng sinh, thời điểm tiến vào trò chơi, quả nhiên bên trong đám Phối sủng nhiều lên một tên Hắc ám y sư.

Xem thuộc tính Hắc ám y sư, phát hiện hắn xuống tới Truyền kỳ.

Hắc ám y sư: Truyền kỳ (ấu sinh thể).

Mệnh cách: Hoàng kim tay trái.

Tốc độ: 18.

Lực lượng: 12.

Thân thể: 13.

Nguyên khí: 18.


Thiên phú kỹ năng: Dao phẫu thuật, lấy độc trị độc, thấu thị chi quang.

Phối hợp trạng thái: Vô.

Trong Truyền kỳ Hắc ám y sư cũng được coi là Phối sủng không tồi, có lẽ phải chờ nó tiến hóa thành thực thể, có thể trở về Sử thi, có điều cần một thời gian dài nuôi nấng.

Chu Văn thoáng qua hình tượng của Hắc ám y sư trong trò chơi, lúc đầu còn tưởng nó sẽ giống Nghiêm Thật, nhưng vừa nhìn thấy đã phát hiện, Hắc ám y sư không phải Nghiêm Thật.

Hắc ám y sư mặc áo bác sĩ màu trắng, nhưng nó không giống người, mà là một người rối bằng gỗ, không phải có thân thể bằng xương thịt.

Chu Văn thở dài nhẹ nhõm một hơi, nếu Hắc ám y sư này giống Nghiêm Thật, hắn thật sự có chút khó tiếp nhận.

Trong trò chơi, thử nghiệm mấy cái kỹ năng của Hắc ám y sư, phát hiện tên này kỳ thật là một Phối sủng hệ phụ trợ, để hắn làm phẫu thuật linh tinh tương đối lợi hại, nhưng trong chiến đấu, không bằng Tam nhãn kim cương lực sĩ.

Có điều xét về tay nghề phẫu thuật, Hắc ám y sư tuyệt đối là đỉnh cấp Phối sủng, nếu một bác sĩ có một Phối sủng như thế này, tám chín phần có thể trở thành danh y nổi tiếng.

Kỹ năng phẫu thuật có thể cắt chuẩn xác, sai biệt chỉ tính trên số lẻ.

Kỹ năng lấy độc trị độc là dùng độc kích thích sinh mệnh thể, làm sinh cơ trong sinh mệnh thể bùng nổ, vượt qua cửa nguy hiểm nhất của quá trình giải phẫu, thậm chí có thể ức chế một bộ phận virus.

Thấu thị chi quang là kỹ năng dùng để nhìn thấu bên trong thân thể bệnh nhân, so với X quang, cộng hưởng từ thì tốt hơn nhiều.

Nhưng Chu Văn căn bản không hiểu y thuật, cho hắn Phối sủng y học trâu bò thế này, hắn căn bản sẽ không vận dụng.

-Chẳng lẽ đi học chút y thuật?

Chu Văn hơi có chút buồn bực, có điều lại tưởng tượng, học y thuật không phải không có tác dụng.

ở trên chiến trường, trường hợp xử lý một số ngoại thương, Hắc ám y sư rất hữu dụng, chờ nó tiến hóa thành Sử thi, mệnh hồn linh hồn bác sĩ đối với chiến đấu cũng có trợ giúp nhất định.

-Nếu Hắc ám y sư trở lại Sử thi, ta có thể giết Sử thi sinh vật dễ dàng hơn nhiều, chỉ không biết bao lâu nữa, Hắc ám y sư mới trở về Sử thi.

Chu Văn hết sức lạc quan, đi Kiến Thành cày chút trứng Phối sủng đút cho Hắc ám y sư.

Mấy ngày trôi qua, Âu Dương Lam để A Sinh tới đón hắn, nói có chuyện quan trọng muốn gặp mặt Chu Văn.

-Tiểu Văn, ngươi suy nghĩ kỹ chưa? Muốn tham gia danh ngạch đoạt chiến đặc thù thể chất hay không?


Âu Dương Lam dừng một chút nói thêm:

-Tranh đoạt chi chiến sắp bắt đầu rồi, nếu ngươi muốn tham gia, thì để ta trong hai ngày nữa đưa ngươi tới Thánh địa Liên Bang.

-Lam tỷ, ta không muốn đi, ta có thể nhường danh ngạch này cho người khác được không?

Chu Văn không muốn đi tranh dành cái gì đặc thù thể chất, có Mê Tiên kinh, hắn không cần tranh giành đặc thù thể chất làm gì, cũng có thể tu luyện nhiều loại Nguyên Khí quyết.

-Mỗi danh ngạch chỉ có một cơ hội sửa chữa người lựa chọn duy nhất, lần trước đã đem danh ngạch từ An Tĩnh đổi thành ngươi, khi đó đã dùng hết lượt, không có cách nào sửa đổi, nếu ngươi không đi, cái danh ngạch này thành phế thải, tiểu Tĩnh cũng không có khả năng dùng lại nữa.

Âu Dương Lam nhìn thấu tâm tư của Chu Văn, mở miệng giải thích nói.

-Lam tỷ, ta đối với cái danh ngạch kia, thật sự không có hứng thú, nếu được nói, ta mong người nghĩ lại biện pháp khác.

Chu Văn cảm thấy việc đi Thánh địa, tranh giành đặc thù thể chất, đối với hắn chính là lãng phí thời gian.

Âu Dương Lam than nhẹ một tiếng nói:

-Nếu ngươi không muốn đi, Lam tỷ cũng không ép ngươi, chuyện này coi như bỏ qua, danh ngạch kia tốt nhất trở thành phế thải đi, dù sao đối với chúng ta vô dụng.

Chu Văn có chút ngượng ngùng, có điều danh ngạch này hắn vốn dĩ không muốn.

Hiện tại bởi Chu Văn cự tuyệt khiến nó thành phế thải cũng không phải lỗi do hắn.

Âu Dương Lam không có nhắc lại chuyện này, ăn uống cùng nhau, hai người hàn huyên một chút chuyện gia đình và trong trường học, cơm nước xong bảo A Sinh đem Chu Văn trở về.

A Sinh không phải là người thích nói chuyện, dọc đường không có nói chút gì, vẫn đưa Chu Văn về đến bên ngoài Tịch Dương học viện, lúc Chu Văn chuẩn bị xuống xe, A Sinh đột nhiên nói:

-Vì sao không nhận cái danh ngạch kia? Việc có được danh ngạch đối với ngươi cũng không phải chuyện xấu, trong Liên Bang có rất nhiều đại gia tộc đều muốn có cái danh ngạch này.

-Ta chỉ muốn an tĩnh sinh hoạt, đối với đặc thù thể chất gì đó, hoàn toàn không có hứng thú.

Chu Văn nói.

A Sinh lắc đầu nói:


-Văn thiếu gia, có lẽ ngươi còn không biết, hiện tại Liên Bang, cũng không giống mặt ngoài thoạt nhìn yên bình, trên thực tế rất nhiều địa phương trong Liên Bang đều xảy ra sự kiện Dị thứ nguyên sinh vật thoát ra khỏi Dị thứ nguyên lĩnh vực, trong đó có nhiều Dị thứ nguyên sinh vật cường đại tiến vào khu vực thành thị nhân loại, triển khai giết chóc, rất nhiều người đã chết.

Dừng một chút, A Sinh lại nói tiếp:

-Có thể trong mấy năm nữa, cấm chế trong Dị thứ nguyên lĩnh vực sẽ biến mất, khi đó số lượng lớn Dị thứ nguyên sinh vật tiến vào thành thị nhân loại, nếu không có đủ thực lực, đừng nói bảo hộ người nhà, chỉ sợ mạng mình còn khó giữ.

-Tình huống nghiêm trọng đến thế sao?

Chu Văn biết A Sinh không nói dối, trong ký túc xá của hắn, có một con Dị thứ nguyên sình vật ăn vạ không đi, mỗi ngày như đại gia chờ hắn phục vụ đến tận mồm.

-Tình hình đương nhiên nghiêm trọng rồi, mới đây không lâu, tại Tiểu Kỳ sơn đã xảy ra sự kiện toàn bộ một doanh trại lình, bao gồm cả một Sử thi tham tướng đã chết do ngăn cản Dị thứ nguyên sinh vật. Hiện Tiểu Kỳ sơn đang tạm thời bị trấn áp, Dị thứ nguyên sinh vật bên trong lúc nào cũng có khả năng lao ra, đến khi xuất hiện những Dị thứ nguyên sinh vật cường đại mà quân đội không có cách nào ngăn cản, thì ngày tận thế của nhân loại sẽ xảy ra.

A Sinh từ kính chiếu hậu trông thấy được đôi mắt của Chu Văn nói:

-Không cần vì ai cả, chỉ cần ngươi muốn trong thời loạn thế tìm được đường sống, ngươi nên đi Thánh địa một chuyến, nơi đó có đồ vật có thể giúp ngươi trong loạn thế có thể sống sót.

-Cảm ơn ngươi đã nói cho ta những điều này, có điều ta không muốn cùng An gia phát sinh thêm quan hệ gì, càng không muốn nợ họ.

Chu Văn nói ra những lời trong lòng mình.

Có lẽ bởi A Sinh có một loại lực lượng tương tác bẩm sinh, làm Chu Văn cảm thấy có thể tín nhiệm hắn, nếu không bình thường hắn không bao giờ nói những lời đó đối với người khác.

A Sinh nghe xong trầm mặc, sau một lúc khẽ thở dài:

-Phu nhân nói không sai, ngươi không phải người họ An, không cùng Đốc quân có quan hệ huyết mạch gì, nhưng tính tình các ngươi quá giống nhau.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.