Chương trước
Chương sau




- Có rảnh, gặp nhau chỗ nào?

Phong Thu Nhạn hết sức sảng khoái đáp ứng.

-Sân luyện tập đi.

Chu Văn nói.

-Minh Tú cũng ở đây, hắn cũng muốn đi, có cho hắn theo không?

Phong Thu Nhạn hỏi một câu.

-Chẳng qua luyện tập mà thôi, hắn muốn tới thì tới.

Chu Văn cảm thấy không có gì quan trọng, ngược lại chiêu Thiên Ngoại Phi Tiên này không phải là bí mật gì.

-Đợi ta mười phút nữa.


Phong Thu Nhạn nói một câu, cúp điện thoại.

Minh Tú hết sức muốn biết, rốt cuộc Chu Văn mạnh cỡ nào, mà hắn có thể dạy dỗ Phong Thu Nhạn mạnh đến vậy, nói như vậy khẳng định thực lực Chu Văn cực mạnh.

Hai người vừa mới ra khỏi cửa, vừa vặn gặp được Điền Chân Chân đang đi tới, Điền Chân Chân nghe bọn hắn nói muốn đi tới chỗ Chu Văn luyện tập, nên thỉnh cầu cùng đi.

Nếu Chu Văn không thèm để ý người quan sát, Phong Thu Nhạn cũng không cự tuyệt, ba người cùng nhau hướng về sân luyện tập.

Điền Chân Chân, trong lòng thầm nghĩ:

-Ta không tin, có học sinh năm nhất có thể mạnh hơn Minh Tú, ta nhất định phải xem tận mắt, để xem tên Chu Văn kia có phải lừa đảo hay không.

Thời điểm ba người đến sân luyện tập, Chu Văn đã đứng chờ ở đây, hắn đang luyện tập thủ pháp đơn giản nhất rút kiếm và xuất kiếm, hắn không buông tha bất kỹ chi tiết nhỏ nào có thể đề cao tốc độ.

-Kia chính là Chu Văn sao? Thoạt nhìn trông rất bình thường, mặc dù không lớn, dáng người cũng được, có điều nhìn sắc mặt có chút tái nhợt, trông yêu yếu? Người thế này không biết có giống Minh Tú nói không?

Thấy Chu Văn, Điền Chân Chân hoài nghi càng mạnh.

Cái này cũng không thể trách nàng, bình thường Chu Văn toàn dùng máu chơi game, trước đó mới nhận một lần trọng thương, lại thêm gần đây toàn phải đi cày biển dưới mặt đất và Thần điện, số lần chết bạo tăng, năng lực tạo huyết của thân thể không theo kịp tiêu hao của hắn.

Gần đây Chu Văn đang tra tài liệu, muốn tìm thử xem, có Phối sủng cường hóa lá gan, làm một đầu, hoặc cường hóa cốt tủy….

Đáng tiếc cả hai quá mức hiếm thấy, tạm thời Chu Văn không có gì phát hiện.

-Huấn luyện viên, ta tới, ngươi muốn để ta và ngươi cùng luyện cái gì?

Ba người tiến vào sân luyện tập, Minh Tú và Điền Chân Chân ngồi trên ghế dựa sân nghỉ ngơi, Phong Thu Nhạn đi tới.

-Ta muốn đề có tốc độ xuất kiếm, mà phương diện này ngươi là chuyên gia, thế nên ngươi cho ý kiến gì đi.

Chu Văn nhìn Phong Thu Nhạn nói.

-Mặc dù ta chủ yếu luyện đao, có điều xuất đao xuất kiếm không khác mấy, tốc độ xuất đao không giống tốc độ thân thể, bình thường mà nói, tốc độ xuất đao sẽ nhanh hơn tốc độ di chuyển, thứ nhất đao nhẹ, mà hình thể của đao dễ xé rách lực cản, còn thân thể của người nặng và lực cản lớn, cho nên xuất đao cần cân nhắc mạnh yếu, ngoại trừ lực lượng bùng nổ, kỹ xảo cũng rất trọng yếu, nói chính xác là tư thái cầm đao và phương pháp phát lực, có thể tăng lên tốc độ vung đao một chút.

-Có điều muốn tăng lên diện rộng, cần luyện kỹ xảo xuất đao, tựa như rút súng, mấu chốt chính là thời điểm rút súng trong nháy mắt, người nào rút súng nhanh, có thể bóp cò nhanh hơn, đó là người chiến thắng, kỳ thật xuất đao cũng tương tự như vậy…

Phong Thu Nhạn giảng giải một chút những điểm quan trọng cho Chu Văn.


Chu Văn thử một chút kỹ xảo và điểm quan trọng Phong Thu Nhạn chỉ cho hắn, thật đúng là có tác dụng, tốc độ xuất kiếm nhanh thêm không ít, nhưng tốc độ xuất kiếm như vậy, vẫn chưa đạt được yêu cầu hắn muốn.

-Hắc Long thoát khốn thực sự quá lợi hại, sau khi ta xông vào chiến xa, thời gian có hạn, tốc độ này vẫn chưa đủ.

Chu Văn thầm nghĩ.

Điền Chân Chân ngồi cạnh Minh Tú nhìn, xem trong chốc lát, bĩu môi nói:

-Minh Tú, ngươi nói thử xem tại sao Chu Văn này lợi hại, làm huấn luyện viên tư nhân cho Phong Thu Nhạn, hiện tại ta thấy ngược lại Phong Thu Nhạn mới là huấn luyện viên của hắn? Cuối cùng ai mới là huấn luyện viên? Đừng bảo ta là ngươi nhận ngược đi?

-Có lẽ Chu Văn có thâm ý?

Minh Tú không xác định nói.

Mặc dù hiện tại xem ra đúng là Chu Văn thỉnh giáo Phong Thu Nhạn, nhưng ấn tượng của Minh Tú đối với Chu Văn đã khắc sâu, cho nên không nghĩ giống Điền Chân Chân, chỉ nghĩ Chu Văn có thâm ý gì đó.

-Sự tình quá rõ ràng, Chu Văn hướng Phong Thu Nhạn học tập, còn có thể có thâm ý gì chứ?

Điền Chân Chân càng phát giác, Minh Tú bị Chu Văn lừa gạt, tẩy não.

-Nhĩn kỹ hẵng nói. Chu Văn không thích giảng bài theo lẽ thường, có lẽ đây là một phương pháp dạy học.

Minh Tú suy nghĩ một chút nói.

Chu Văn đã hoàn toàn nắm chắc phương pháp Phong Thu Nhạn nói, thời gian còn lại hắn cần luyện tập, có điều cho dù thuần thục, tốc độ vẫn chưa đủ.

-Dùng Khoái đao của ngươi tấn công ta.

Chu Văn suy nghĩ một chút nói với Phong Thu Nhạn, hắn muốn trong thực chiến quan sát đao pháp Phong Thu Nhạn, nhìn một chút đap pháp thực chiến của Phong Thu Nhạn, tìm xem có chỗ nào có thể tham khảo không, khiến hắn có thể tăng tốc độ xuất kiếm.

Phong Thu Nhạn không nói nhảm, cầm một thanh đao gỗ trên giá luyện tập, có điều hắn nhìn thoáng qua đại kiếm trong tay Chu Văn nói:

-Huấn luyện viên, ngươi muốn dùng kiếm, loại đại kiếm này không thích hợp, người nên đổi một loại kiếm mỏng manh khác.

Chu Văn làm sao không nghĩ tới, nhưng chỉ có Bá Kiếm mới có thể pháp vỡ kén trắng, mà Bá Kiếm là một thanh đại kiếm, trọng lượng của nó so với đại kiếm hắn luyện tập còn nặng hơn nhiều, cho nên hắn phải sử dụng trọng kiếm luyện tập, luyện thanh khác chẳng có tác dụng gì lớn.

Nếu không phải Bá Kiếm quá nặng, Chu Văn căn bản không cần luyện tập, chỉ cần kỹ xảo va tốc độ Thiên Ngoại Phi Tiên đã đủ rồi.


-Ta biết, ta muốn dùng đại kiếm luyện khoái kiếm.

Chu Văn nói.

Điền Chân Chân nghe như vậy, càng cảm thấy Chu Văn thực sự không giống một huấn luyện viên đứng đắn, nào có ai dùng đại kiếm đi luyện khoái kiếm, người luyện kiếm đều biết, đại kiếm không phù hợp đi luyện kiếm kỹ, đừng nói là khoái kiếm. Coi như người không luyện cũng hẳn phải biết, vũ khí nặng như vậy, khẳng định không thể đi con đường khoái kiếm.

Phong Thu Nhạn chỉ gật đầu, rút đao trảm tới Chu Văn.

Không biết gần đây Phong Thu Nhạn luyện tập như thế nào, Chu Văn phát hiện đao pháp của hắn biến càng nhanh mạnh hơn, mà không còn giữ tính bạo phát như lúc trước, mơ hồ đã xuất hiện khí tượng.

Chu Văn giơ đại kiếm đỡ khoái đao của Phong Thu Nhạn, cảm giác một đao sau mạnh hơn đao trước, hơn nữa ổn định dị thường, như Thiên hà chảy xiết liên miên bất tận.

Sau khi Chu Văn ngăn cản đao thứ nhất, phát hiện mình lại không có cơ hội hoàn thủ, đao pháp liên miên bất tận không chê vào đâu được, hắn chỉ có thể không ngừng đón đỡ.

-Đao pháp thật lợi hại, cái tên này tiến bộ quá nhanh.

Chu Văn không kinh ngạc tốc độ tiến bộ của Phong Thu Nhạn, mỗi một lần gặp hắn, tựa hồ cho hắn những cảm thụ bất đồng.

-Đao pháp Phong Thu Nhạn thật sự quá mạnh, mặc dù ta cũng học được, cũng có thể tinh thông, nhưng khi ta làm thử, dù thế nào cũng không làm được như hắn, dường như đang thiếu thiếu một điểm gì đó.

Minh Tú suy tư nói.

-Phong Thu Nhạn rất mạnh, nhưng tên Chu Văn kia, đã bị Phong Thu Nhạn đánh đến mức không còn sức hoàn thủ, làm gì mạnh như ngươi nói?

Điền Chân Chân cơ hồ khẳng định, Minh Tú bị lừa, Chu Văn không mạnh như trong lời đồn thổi.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.