Chương trước
Chương sau




Tiểu nữ hài nhu thuận, đưa tay ôm lấy cổ Chu Văn, mặc dù trên mặt còn ướt nước mắt, tuy nhiên lại không khóc.

Đột nhiên, Chu Văn chỉ cảm thấy trong lòng xuất hiện nguy cơ mà rung động, vung Trúc đao chém về phía ngực tiểu nữ hài, đồng thời một tay khác đẩy nàng ta phía ngoài, trong nháy mắt rời khỏi thân hình tiểu nữ hài khoảng mười mấy mét, chỉ thấy khóe miệng của nàng lưu lại máu tươi, đang duỗi đầu lưỡi đi liếm, khắp khuôn mặt biểu lộ sự tham lam.

Chu Văn sở lên cổ, trên tay dính không ít máu, trên cổ xuất hiện hai hàng dấu răng, nếu như hắn phản ứng lại chậm một chút, sợ cổ đã bị cắn đứt.

-Ngươi là nhân loại hay là Dị thứ nguyên sinh vật?

Chu Văn cầm Trúc đao, bình tĩnh đánh giá tiểu nữ hài, mãi cho tới bây giờ, hắn vẫn không thể nhìn ra tiểu nữ hài có khí tức Dị thứ nguyên sinh vật, hắn nhìn thế nào cũng cảm thấy đây là một tiểu nữ hài ba tuổi.

Nhưng hành động và năng lực vừa rồi của nàng, đã chứng minh tiểu nữ hài không phải một tiểu nữ hài nhân loại bình thường hoặc tiểu nữ hài căn bản không phải nhân loại.

Cô bé kia không để ý Chu Văn, thân hình lóe lên, hướng về Chu Văn đánh tới, nhanh như chớp.

Ngay lập tức Chu Văn không do dự nữa, cầm Trúc đao trong tay thi triển một chiêu Thiên Ngoại Phi Tiên, trong chốc lát đao ảnh tung hoành lấp lánh, hướng về tiểu nữ hài trảm kích mà đi.


Nhưng thân pháp tiểu nữ hài nhanh quỷ dị, đao pháp của Chu Văn nhanh như tia chớp, nhưng thân ảnh của nàng lắc lư, tránh né hết, so với thân pháp Quỷ vương còn quỷ dị hơn.

Tiểu nữ hài lợi dụng khe hở trong đao pháp lao đến, muốn cắn vào cổ Chu Văn.

Ba Tiêu Phiến xuất hiện trong tay Chu Văn, vỗ về phía tiểu nữ hài một cái, Thái Âm Phong trực tiếp đem thân thể nàng cuốn bay lên.

Chu Văn thi triển Quỷ bộ, trảm Ma Tinh luân về phía tiểu nữ hài trên không trung, đao ảnh huyết hồng phá không lao tới, trực tiếp cắt nát y phục của tiểu nữ hài, nhưng Ma Tinh luân va chạm với huyết nhục tiểu nữ hài, lại không thể cắt đứt làn da trắng nõn kia.

Phảng phất làn da trắng nõn không phải làm từ máu thịt, mà từ sắt thép cứng cỏi.

Ma Tinh luân không đả thương được tiểu nữ hài, Chu Văn còn có thể lý giải, nhưng Trúc đao sắc bén trảm lên người nàng, lại không thể tổn thương nàng chút nào, lập tức khiến Chu Văn giật hết cả mình.

Trúc đao sắc bén, coi như lực phòng ngự của đa số Sử thi Dị thứ nguyên sinh vật, đều không có khả năng hoàn toàn ngăn lại được, nhưng một đao này trảm lên người nàng, thậm chí không thể làm xước da, chẳng qua đem thân thể nàng trảm bay ra ngoài.

Tiểu nữ hài rơi xuống đất, nhưng hoàn toàn không thụ thương, nhưng có chút phẫn nộ, nhào tới.

Chu Văn một bên đánh nhau, một bên rút lui, dùng hết mọi loại thủ đoạn, nhưng không thể gây thương tổn tiểu nữ hài.

Mà tiểu nữ hài kia cũng rất cổ quái, trên người nàng không có khí tức Dị thứ nguyên sinh vật, nhưng hành vi chẳng khác Dị thứ nguyên sinh vât.

Càng cổ quái hơn nữa là nàng không có năng lực đặc biệt gì, ngoài khí lực lớn, tốc độ siêu nhanh, và một bộ da thịt cứng cỏi không thể nào tưởng tượng, Chu Văn dùng lực lượng Hôi Tẫn chưởng đánh vào trong cơ thể nàng, nhưng không thể làm bị thương nàng.

Chu Văn không giết nổi tiểu nữ hài, đành phải chạy trốn, nhưng nàng đối với Chu Văn vô cùng cừu hận, thủy chung không bỏ, Chu Văn sử dụng Quỷ bộ mấy lần, nhưng rất nhanh bị nàng đuổi theo.

Tiểu nữ hài đơn giản như một Lệ Quỷ đòi nợ, không đem Chu Văn đưa vào chỗ chết tuyệt không bỏ qua, một mực đuổi theo Chu Văn càng không ngừng công kích, rất muốn đem Chu Văn ăn tươi nuốt sống.

Chu Văn giết thì không giết được, thoát cũng không xong, chỉ có thể vừa đánh nhau, vừa rút lui.

Hắc động trên bầu trời từ từ co lại, Dị thứ nguyên sinh vật xông tới đang giảm đi nhiều, Lục đại gia tộc anh hùng tại Thánh thành đã phái người ra hết, phối hợp quân đội chém giết Dị thứ nguyên sinh vật.


Mặc dù tình huống dần dần được khống chế, nhưng lần này là lần tổn thất lớn nhất từ khi Thánh thành thành lập đến nay.

Năm đó Tỉnh Đạo Tiên chỉ tiến vào cao ốc Liên bang, giết một chút quan viên và công chức, nhân viên Chính phủ Liên bang thôi, còn hiện tại tai họa tới cà người bình thường, không biết tử vong bao nhiêu người.

Chu Văn khẳng định, sau ngày hôm nay, chỉ sợ lão sư sẽ thay thế Tỉnh Đạo Tiên, trở thành Đại Ma Đầu người người phỉ nhổ, thậm chí còn thảm hơn cả Tỉnh Đạo Tiên.

-Lão sư, người làm vậy có đáng không?

Chu Văn không biết lựa chọn của Vương Minh Uyên đúng hay sai.

Tựa như Vương Minh Uyên ví von, là cứu mạng nữ nhân, thông đồng làm bậy, sau đó nghĩ biện pháp cứu nàng, đây là một cái nan đề khó giải.

Không có thời gian suy nghĩ nhiều, Chu Văn đã lao ra khỏi phạm vi Thánh thành, Dị thứ nguyên sinh vật ít hơn nhiều, nhưng tiểu nữ hài kia vẫn như âm hồn bất tan quấn lấy hắn.

Vô luận Chu Văn bổ trúng nàng bao lần, ngay cả kỹ năng Không gì không đánh được đã sử dụng, nhưng không thể làm bị thương tiểu nữ hài.

-Đây rốt cuộc là thứ gì?

Chu Văn chiến đấu vô cùng vất vả, nếu như không có Phối sủng giúp một tay, khiến hắn có cơ hội thở dốc, sợ hắn sớm bị tiểu nữ hài cắn chết.

Chu Văn cảm thấy Mê Tiên kinh vận chuyển trong cơ thể ngày càng nhanh, tựa hồ toàn bộ thân thể đang phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, dường như có một loại lực lượng đang thai nghén trong thân thể hắn.

Lực lượng kia khởi điểm từ Mệnh cách của hắn, nó có sự liên hệ giữa thân thể, huyết mạch, thậm chí cả linh hồn, đây là loại cảm giác không nói nên lời.

Nếu như muốn cứng rắn hình dung, Chu Văn cảm giác linh hồn mình tựa hồ đang phân liệt.

Đương nhiên đây chỉ là cảm giác của hắn.

-Ngưng tụ Mệnh hồn sao? Không biết Mệnh hồn của ta là gì?

Chu Văn một bên lui lại, một bên suy đoán:


-Mệnh hồn có khả năng giống bộ dáng nữ nhân hay không? Hay nó là môt cỗ ngạo khí?

Sở dĩ Chu Văn nghĩ đến nữ nhân đầu tiên bởi, Mệnh cách Vương Chi Thán Tức tồn tại, khiến hắn mơ hồ cảm giác, Mệnh cách Vương Chi Thán Tức giống bộ dáng nữ nhân.

Nói như vậy, Mệnh hồn nhận ảnh hưởng to lớn từ Mệnh cách, ví dụ như một người có Mệnh cách là Phật tử, như vậy rất có khả năng Mệnh hồn của hắn sẽ là một tôn Phật ảnh hoặc một tôn Phật tượng.

Giống Phong Thu Nhạn có Mệnh cách Khoái Đao thiên vương, về sau Mệnh hồn của hắn chắc chắn có liên quan đến Đao.

Cho nên Chu Văn cảm thấy, Mệnh hồn của bản thân rất có thể có hình dáng nữ nhân, nhưng chỉ là suy đoán của hắn thôi.

-Hỏng bét!

Thời điểm mấu chốt Mệnh hồn của Chu Văn hình thành, toàn bộ thân thể đang ở trạng thái thăng hoa, linh hồn như xuất khiếu, khiến Chu Văn trong lúc nhất thời vô phương động đậy.

Mà điên nhất lúc này, chính là tiểu nữ hài còn liều mạng đuổi theo công kích hắn, Chu Văn đứng không nhúc nhích nơi đó, tiểu nữ hài lập tức nhào tới, kéo ra cái miệng nhỏ nhắn cắn về phía cổ của hắn.

-Đáng chết, tại sao hết lần này đến lần khác vào thời điểm này!

Chu Văn buồn bực cơ hồ ói máu, đáng tiếc Mê Tiên kinh căn bản không nhận khống chế của hắn, sau khi hắn hấp thu giọt huyết tinh của Vương Minh Uyên, tự động mở ra tiến hóa.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.