Chương trước
Chương sau




Hoa lệ đại bạo, thuộc tính kết tinh rơi đầy đất, nhặt trứng Phối sủng nhặt không nương tay, Nguyên Khí kỹ kết tinh nhiều đến không nghĩ nhặt.

Hình ảnh huyễn tượng này của Chu Văn chưa từng xuất hiện, chẳng những không xuất hiện, ngược lại Chu Văn cảm thấy tỉ lệ rơi đồ của mình thấp dần đi.

Bình thường, Chu Văn cày động Bạch biên bức, một lần cày quái, tùy tiện có thể bạo tới mười mấy khối thuộc tính kết tinh, tình cờ có thể tuôn ra trứng Phối sủng hoặc Độc tố kết tinh gì đó.

Nhưng hôm nay hắn cày động Bạch biên bức, hết thảy chỉ tuôn ra ba khối kết tinh, mà không có khối thuộc tính kết tinh nào vượt qua 25 điểm.

- Cái gì cộng điểm may mắn? Gạt người? Thuộc tính may mắn phế quá trời?

Chu Văn thực sự không thể nào tiếp thu được kết quả như vậy, cảm giác nhân cách mình bị vũ nhục, bắt đầu có chút hoài nghi nhân sinh bản thân.

- May mắn +6 hoàn toàn vô dụng không nói, ngược lại vận khí càng kém, xem ra thuộc tính may mắn bị người khác khuếch đại lên rất nhiều, sớm biết như thế này, ta đã không tốn thời gian đi cày Tiểu lão hổ, thời gian tốt đẹp của ta đều cho chó ăn rồi.

Chu Văn thầm phiền muộn, liếc mắt nhìn thuộc tính của Khí Vận Kim Ngư.


Nhưng sau khi xem xét kỹ lại, cả người Chu Văn choáng váng, sau khi phản ứng, kém chút ngửa mặt lên trời phun một ngụm lão huyết cao ba thước.

Các thuộc tính khác của Khí Vận Kim Ngư không thay đổi, nhưng đằng sau Mệnh cách Vận Khí, có chú giải.

Thởi điểm trước đó Chu Văn xem là may mắn + 6, nhưng bây giờ vận khí chuyển thành vận rủi + 8.

- Giả đi, nhất định do ta hoa mắt, trước đó rõ ràng ta xem may mắn + 6, không có khả năng nhìn nhầm.

Chu Văn dụi dụi con mắt nhìn lại, kết quả vẫn là vận rủi + 8.

- Thật sự gặp quỷ, chẳng lẽ ta quá cuồng Phối sủng tăng may mắn, mà nhìn nhầm may mắn thành vận rủi? Không đúng, ta làm sao có thể nhìn nhầm được, trước đó rõ ràng may mắn + 6, may mắn và vận rủi kém nhau nhiều như vậy, ta không thể nhìn lầm được.

Chu Văn suy nghĩ một chút, thối lui khỏi Phó bản, sau đó hắn đem Khí Vận Kim Ngư triệu hoán trong ký túc xá mình.

Lại xem xét, vẻ mặt Chu Văn biến cổ quái, Mệnh cách Khí Vận Kim Ngư, quả nhiên biến thành may mắn + 6.

Chu Văn giống như nghĩ thông cái gì, lại tiến vào động Bạch biên bức, đem Khí Vận Kim Ngư triệu hoán ra, kết quả thấy vận rủi + 7, so với trước đó, vận rủi không cao như vậy, nhưng vẫn vô cùng đen, hoàn toàn không có bóng dáng may mắn.

Mang theo Khí Vận Kim Ngư đi theo hai bước, Chu Văn phát hiện vận rủi từ + 7 hóa thành + 8.

- Đệch, cái tên này vốn không phải chỉ thêm may mắn, ở chỗ khác có thể tăng thêm vận rủi.

Chu Văn mang theo Khí Vận Kim Ngư dạo một vòng quanh động Bạch biên bức, phát hiện vận rủi biến hóa từ + 3 đến + 9, chỉ có tại một số vị trí đặc thù, giá trị vận rủi bằng 0 hoặc có một chỗ may mắn + 1.

Chu Văn đặt hai chân lên hòn đá, trong lúc nhất thời bó tay, chỗ địa phương rách nát mới thêm một chút may mắn, đi thêm một chút, may mắn biến thành vận rủi.

Chu Văn rời khỏi động Bạch biên bức, dẫn Khí Vận Kim Ngư đi tới Phó bản khác thử chút, rất nhanh hắn phát hiện, Khí Vận Kim Ngư kỳ quái xa xa tưởng tượng của hắn.

Tại Long Môn động, Khí Vận Kim Ngư tại địa phương đó, vậy mà thêm tài vận, mặc dù không cao nhưng giá trị may mắn đều rơi vào tầm + 1 đến + 3, thế nhưng thuộc tính của nó khiến Chu kinh ngạc.

Tới Hổ Lao quan, đại bộ phận đều ở giữa 1 và 7, Chu Văn không đi qua Hổ Lao quan một lần không biết có chỗ nào tăng điểm may mắn không.


Chu Văn đều thử mấy Phó bản trong trò chơi một lần, phát hiện đại bộ phận Phó bản trong trò chơi đều biến thành vận rủi, chỉ có tại bên trong Phó bản Cổ Hoàng thành, Mệnh cách Khí Vận Kim Ngư mới có thể biến thành may mắn, mà thêm khá nhiều may mắn, trên cơ bản từ 4 đến 10.

Chu Văn thử một chút thuộc tính may mắn gia trì như thế nào, kết quả khiến người khác đỏ mắt, tùy tiện giết một con tiểu quái, có thể tuôn ra thuộc tính kết tinh, hơi nỗ lực một chút, trứng Phối sủng và Nguyên Khí kỹ kết tinh không khó gì.

Cổ Hoàng có tiếng tỉ lệ rơi đồ thấp, nhưng dưới sự gia trì của thuộc tính may mắn, Chu Văn vẫn nhặt được không ít trứng Phối sủng và kết tinh.

Nhưng cái địa phương quỷ quái này, không có dạng Dị thứ nguyên sinh vật đáng giá để giết, coi như có thể tuôn ra nhiều trứng Phối sủng và Thứ nguyên kết tinh cũng không có tác dụng gì, hơn nữa nơi này cũng không có Sử thi Dị thứ nguyên sinh vật, mạnh nhất chỉ có Truyền kỳ.

- Kim ngư đại ca, ngươi đùa ta đúng không? Coi như động Bạch biên bức cách biển dưới mặt đất quá gần, lão nhân gia ngài không thích nước, không thêm may mắn ta có thể lý giải, nhưng Long Môn động tại sao ngươi lại cho ta tài vận? Cho ta thêm may mắn được không?

Rõ ràng Chu Văn nói với Khí Vận Kim Ngư không có tác dụng gì.

Đến Long Môn động, Khí Vận Kim Ngư chỉ thêm tài vận, Chu Văn không biết cái tài vận này làm được cái gì, ngược lại hắn cày Bá Xà trong chốc lát, cũng không thấy tỉ lệ rơi đồ tăng lên.

- Đi đâu tìm một chỗ khiến Khí Vận Kim Ngư phát huy tác dụng đây?

Chu Văn có chút đau đầu, cảm thấy Khí Vận Kim Ngư có chút hố cha, vẫn là Tiểu lão hổ thực tế nhất.

Trong lúc nhất thời Chu Văn không tìm được Phó bản nào phát huy tác dụng của Khí Vận Kim Ngư, Chu Văn đành phải tạm thời từ bỏ chức năng của Khí Vận Kim Ngư, hắn tìm một địa phương trong game không ngừng cảm ngộ sức mạnh Hỏa hệ của Khí Vận Kim Ngư, ý đồ lĩnh ngộ áo nghĩa Cổ Hoàng kinh.

Kim hỏa trên người Khí Vận Kim Ngư, là Mệnh hồn Nham Viêm Chi Hồn của nó, đó là một loại Kim Thạch chi hỏa, rất dễ đem nham thạch và kim loại hòa tan.

Nguyên Khí kỹ của nó là Dung Nham bong bóng tương tụ phun hỏa, phun ra một hỏa đoàn bong bóng, có năng lực nổ tung, không khác đạn bạo tạc.

Nhưng Chu Văn cảm ngộ rồi cảm ngộ, nhưng không thể lĩnh ngộ chân nghĩa gì bên trong.

- Kỳ quái, chẳng lẽ ta nghĩ sai, mặc dù Cổ Hoàng kinh có kèm theo Hỏa thuộc tính, nhưng áo nghĩa chân chính không phải là hỏa.

Chu Văn âm thầm suy tư.


- Chu Văn, nhanh đến phòng làm việc của chúng ta, xảy ra chuyện lớn.

Lý Huyền gọi điện thoại tới.

- Xảy ra chuyện gì?

Chu Văn vội vàng hỏi.

- Trong điện thoại nói không rõ ràng, ngươi mau tới đây, rừng cây nhỏ Lão Giáo, bọn hắn quá nhiều người…Ta không đối phó được…Mau lại đây…

Nói xong Lý Huyền cúp máy.

- Là Lý Mặc Bạch gây sự sao? Nhưng đây là Tịch Dương học viện, hắn có thể làm được cái gì? Có người chịu giết người cho hắn sao?

- Nghe Lý Huyền nói hình như có không ít người.

Chu Văn cảm thấy tình thế tựa hồ có chút nghiêm trọng, vội vàng chạy tới.

Trước đó Lý Mặc Bạch mới vừa tới đi tìm hắn, hiện tại liền xảy ra chuyện, giữa hai bên có thể sẽ có liên quan.

Chu Văn lòng như lửa đốt chạy tới vị trí Lý Huyền, nhưng cảnh tượng đập vào mắt hắn kém chút khiến hắn tức chết, chỉ thấy Lý Huyền cùng vài người Huyền Văn hội, đang cùng một đám nữ sinh ăn đồ nướng, Lý Huyền bị không ít nữ sinh vây quanh, đúng thật không ứng phó nổi.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.